Cuộc thi Ảnh báo chí thế giới 2025 (Châu Phi)
- Transderledge
- 13 thg 5
- 18 phút đọc
2025 World Press Photo Contest (Africa)
World Press Photo (March 27, 2025)
Mức độ: C - Khó
CEFR level | Số từ | Tỉ lệ |
Tổng | 2910 | 100% |
A1 | 1622 | 56% |
A2 | 331 | 11% |
B1 | 216 | 7% |
B2 | 226 | 8% |
C1 | 111 | 4% |
Không phân loại | 404 | 14% |
Ala Kheir, Trưởng ban giám khảo khu vực Châu Phi: “Tất cả những bức ảnh đoạt giải đều đặc biệt—một tiếng nói khác biệt và hoàn toàn độc đáo giúp chúng ta hiểu hơn về châu lục này. Tôi hy vọng sự đa dạng của những bức ảnh sẽ khiến người xem không chỉ nghĩ đến các sự kiện lớn ở châu Phi, mà còn cả đời sống thường nhật ở đây.”
Ảnh đơn: Tamale Safalu
Nhiếp ảnh gia: Marijn Fidder
📍 25 tháng 1, 2024
Vận động viên thể hình Tamale Safalu tập luyện trước cửa nhà mình. Kampala, Uganda.
Thông số kỹ thuật:
Tốc độ màn trập 1/125 — ISO 200 — Máy ảnh: Leica Q2

Năm 2020, cuộc đời của vận động viên thể hình <bodybuilder> chuyên nghiệp Tamale Safalu đã thay đổi đột ngột <dramatically> sau một tai nạn xe máy nghiêm trọng khiến anh mất đi một chân. Dù phải đối mặt với những thử thách cả về thể chất lẫn tinh thần <emotional>, Safalu vẫn kiên trì tập luyện phục hồi <rehabilitation> và trở lại với môn thể thao mà anh yêu thích. Anh đã trở thành vận động viên khuyết tật <disabled> đầu tiên tại Uganda thi đấu cùng các vận động viên lành lặn trong một cuộc thi thể hình.
Khoảng 80% người khuyết tật <disability> trên thế giới sống ở các quốc gia đang phát triển, trong đó có Uganda. Ở nhiều nước phía Đông và Nam châu Phi, người khuyết tật vẫn bị phân biệt đối xử <discriminate>. Hiện tại, mục tiêu của Safalu là trở thành người khuyết tật đầu tiên giành chức vô địch tại giải thể hình danh giá <prestigious> Arnold Classic. Với anh, thi đấu không chỉ để chinh phục mục tiêu cá nhân, mà còn thay đổi nhận thức <perception>, nâng cao lòng tự trọng, đẩy lùi kỳ thị <stigma> và truyền cảm hứng <inspire> cho những người khác trên toàn thế giới. “Bằng việc thi đấu thể hình, tôi muốn khích lệ những người khuyết tật khác nhận ra tài năng của chính mình và đừng bao giờ cúi đầu,” Tamale chia sẻ. Sức mạnh và quyết tâm <determination> của anh trước nghịch cảnh <adversity> đã thách thức khuôn mẫu <stereotype>, trở thành nguồn cảm hứng <inspiration> cho nhiều người ở mọi tầng lớp xã hội <all walks of life>.
🗣 Nhận xét từ ban giám khảo:
Hình ảnh thể hiện mạnh mẽ ý chí và sức mạnh của một vận động viên, khuyến khích chúng ta nhìn vượt ra khỏi <beyond> khiếm khuyết <disability> để thấy năng lực thực sự của nhân vật. Phông nền <backdrop> đỏ rực phía trước ngôi nhà làm nổi bật <stand out> vóc dáng, gợi lên <evoke> cảm giác chiến thắng <triumph>. Bức chân dung môi trường (environmental portraint: ảnh chân dung được thực hiện trong môi trường thường ngày của đối tượng) này phản ánh tinh thần của giới trẻ Kampala, cho thấy sự kiên cường <grit> và quyết tâm thi đấu ngang hàng với các vận động viên lành lặn, tạo nên một hình ảnh tích cực, nâng cao tinh thần <uplifting>.
Ảnh đơn: Life Won’t Stop (Cuộc sống vẫn tiếp diễn)
Nhiếp ảnh gia: Mosab Abushama
📍 12 tháng 1, 2024
Chú rể tạo dáng <pose> để chụp chân dung trong ngày cưới của mình. Sudan có truyền thống bắn súng ăn mừng khi tổ chức đám cưới. Khẩu súng tượng trưng cho cả niềm vui của hôn nhân và hiện thực chiến tranh. Omdurman, Sudan.
Thông số kỹ thuật:
Tốc độ màn trập 1/50 — Tiêu cự 26mm — Khẩu độ f/1.6 — Máy ảnh: iPhone 12

Cuộc chiến ở Sudan đã gây ra sự tàn phá <destruction> rộng lớn <widespread>, khiến hàng triệu người phải di dời <displace> và khơi mào <trigger> một trong những cuộc khủng hoảng <crisis> nhân đạo <humanitarian> tồi tệ nhất thế giới. Tuy nhiên, khi xung đột <conflict> leo thang <escalate>, đẩy <plunge> đất nước chìm sâu vào tuyệt vọng <despair>, nhiều người vẫn tiếp tục tìm kiếm <seek> sự bình thường giữa hỗn loạn <chaos>.
Vào tháng 1 năm 2024, một người bạn đã nhờ nhiếp ảnh gia chụp ảnh lễ cưới của mình tại Omdurman, một thành phố liên tục <constantly> là mục tiêu của các cuộc không kích.
“Tôi đã rất lo lắng <anxious>, vì những ngày này đầy rẫy các cuộc đụng độ <clash> và nã pháo <shelling> ngẫu nhiên <random>, tôi sợ rằng đám cưới có thể biến thành bi kịch <tragedy> – rằng chúng tôi sẽ đi từ khoảnh khắc của niềm vui <joy> sang khoảnh khắc đau buồn <mourning>. May mắn thay, đám cưới diễn ra suôn sẻ và đơn giản, với chỉ vài người thân và bạn bè còn ở lại thành phố. Tiếng hát vang lên dưới tiếng súng.
Tôi đã chụp một số bức ảnh cho cô dâu, chú rể và ghi lại những khoảnh khắc trong đám cưới, cùng một vài bức ảnh người bạn Abdullah của tôi trên tầng thượng, dùng tấm thảm trong nhà làm phông nền <backdrop>, để những khoảnh khắc này ghi dấu trong ký ức của chúng tôi. Đó là khoảng thời gian mà không ai trong chúng tôi từng nghĩ sẽ phải trải qua.
Sau khi mặt trời lặn, chúng tôi tập trung lại trên tầng thượng, vì đó là nơi duy nhất có kết nối internet để nhận lời chúc mừng từ gia đình và bạn bè ở nước ngoài. Vì lệnh giới nghiêm <curfew> là sau khi mặt trời lặn, chúng tôi ở lại đó cho đến sáng.
Cả ngày hôm đó, tôi không thể ngừng nghĩ về bài hát của Abdel Karim Al-Kabli – đặc biệt là đoạn ‘Khi tiếng trống vang lên, ta thấy rằng thế giới vẫn tươi đẹp; đôi lứa kết hôn và ăn mừng.’”
🗣 Nhận xét từ ban giám khảo:
Tấm ảnh gây ấn tượng mạnh với ban giám khảo <jury> nhờ bố cục <composition> cuốn hút <intriguing>—sự hiện diện <presence> của khẩu súng trong một khung cảnh yên bình khơi gợi sự tò mò <spark curiosity>, lôi cuốn người xem đi sâu hơn vào câu chuyện. Không khí ảm đạm <somber/sombre> làm nổi bật sự căng thẳng <tension> giữa niềm vui và chiến tranh, phản ánh thái độ chấp nhận số phận/cam chịu <fatalistic acceptance> trước việc cuộc sống vẫn phải tiếp diễn trong xung đột <conflict>. Bức chân dung này được chụp trong đám cưới, nó phá vỡ <subvert> kỳ vọng <expectation> và thách thức định kiến, mang đến một cái nhìn <glimpse> đáng suy ngẫm <thought-provoking> về những tập tục văn hóa <cultural practice> được định hình <shape> bởi bối cảnh chiến tranh.
Ảnh đơn: Mother Moves, House Approves (Mẹ toả sáng, Cả nhà tán dương)
Nhiếp ảnh gia: Temiloluwa Johnson
📍 21 tháng 6, 2024
Người tham dự <Participant> vũ hội <ballroom> drag underground “Heavenly Bodies” trong khuôn khổ Lagos Pride đang ăn mừng người thắng giải “Mẹ của năm”. Lagos, Nigeria.
Thông số kỹ thuật:
Tốc độ màn trập 1/125 — Tiêu cự 15mm — Khẩu độ f/3.5 — ISO 2000 — Máy ảnh: Canon M50

Vào ngày 21 tháng 6 năm 2024, một sự kiện ballroom đã được tổ chức tại một địa điểm <venue> kín đáo <underground>, là một phần trong chuỗi hoạt động Pride tại Lagos kéo dài một tuần.
Đạo luật Cấm Hôn nhân Đồng giới và Bộ luật Hình sự <Penal Code> của Nigeria quy định các hành vi biểu lộ <display> công khai mối quan hệ đồng giới và không tuân theo chuẩn mực giới tính <gender nonconformity> là bất hợp pháp. Cùng với bầu không khí xã hội đầy ác cảm bởi các niềm tin tôn giáo bảo thủ <conservative> và luận điệu <rhetoric> chính trị phản đối LGBTQIA+, pháp luật Nigeria khiến những người queer ở quốc gia này không thể bộc lộ bản thân một cách tự do <freely> và công khai <openly> tại nơi công cộng.
Bất chấp nguy cơ <threat> bị truy tố <prosecution>, chịu sự phân biệt đối xử <discrimination> lan rộng <widespread> trong xã hội và bạo lực <violence> thể chất, các thành viên cộng đồng LGBTQI+ ở Nigeria vẫn không ngừng tìm kiếm những không gian để được thể hiện bản thân <self-expression> và ăn mừng — như một hành động chống lại <defiance> sự không khoan dung <intolerance> của xã hội.
Sự kiện Pride in Lagos đầu tiên được tổ chức như một không gian an toàn để những người queer có thể hiện diện và xây dựng cộng đồng. Mùa thứ ba với tên gọi “Heavenly Bodies: Notes on Fola Francis” do Olaide Kayode Timileyin giám tuyển (tổ chức và định hướng nội dung), đã trở thành một trong những trải nghiệm drag ballroom lớn nhất tại Nigeria. Chuỗi hoạt động năm 2024 tôn vinh <pay tribute> Fola Francis — một biểu tượng <icon> chuyển giới quá cố, nhà hoạt động <activist> và là người chuyển giới công khai đầu tiên sải bước trên sàn diễn Tuần lễ Thời trang Lagos. Dù tiềm ẩn nhiều rủi ro, sự kiện này vẫn là một lễ hội bùng nổ của tình yêu, bản sắc và sự thể hiện không hối tiếc <unapologetic> con người thật của mình.
🗣 Nhận xét từ ban giám khảo:
Tại một quốc gia nơi người LGBTQ+ không được pháp luật bảo vệ và có thể bị phạt tù lên đến 14 năm, bức ảnh này khắc hoạ <portray> một khoảnh khắc thư giãn <a moment to breathe> hiếm hoi của cộng đồng queer. Bố cục ấn tượng <striking> kết hợp hài hoà một khung cảnh náo nhiệt, truyền tải <convey> niềm vui <joy>, tình yêu và sự ăn mừng. Do bối cảnh nhạy cảm <sensitive> về pháp lý, câu chuyện này thường bị bỏ qua <overlook>, nhưng bằng cách tập trung vào ngôn ngữ cơ thể, cử chỉ <gesture> và hình dáng, nhiếp ảnh gia đã nắm bắt được tinh thần <essence> của khoảnh khắc mà vẫn bảo vệ danh tính những người tham gia.
Phóng sự ảnh: The Lake Has Fallen Silent (Hồ Lặng Im)
Nhiếp ảnh gia: Aubin Mukoni
📍 15 tháng 4, 2024
Một ngư dân trẻ đang gỡ lưới bên bờ hồ Kivu. Goma, Cộng hoà Dân chủ <Democratic Republic> Congo.

📍 17 tháng 4, 2024
Emanuel Chabala (33 tuổi) trông hai trong số năm đứa con của mình trong lúc xếp lưới trước nhà. Goma, CHDC Congo.

📍 15 tháng 4, 2024
Những chiếc xuồng nằm chênh vênh trên đống <pile> rác thải nhựa tại cảng Kituku. Goma, CHDC Congo.

* Xem toàn bộ phóng sự tại ĐÂY.
Hồ Kivu – một hồ nước hùng vĩ <majestic> nằm giữa biên giới Rwanda và CHDC Congo – là nơi những câu chuyện đan xen <intertwine> và nhiều số phận hội tụ <converge>. Bên dưới <Beneath> vẻ đẹp tĩnh lặng của mặt hồ và những cộng đồng ngư dân ven hồ là những xáo trộn <turbulence> và bất ổn <uncertainty>.
Trong thảm kịch <tragic> diệt chủng <genocide> Rwanda, thành phố Goma – nằm bên bờ phía Congo của hồ Kivu – từng được xem là nơi ẩn náu <refuge>. Ngày nay, phần lớn <significant portion> dân số Goma là những người phải rời bỏ quê hương. Qua thời gian, hồ Kivu mang nhiều ý nghĩa khác nhau: từ chốn nương thân cho đến tâm điểm xung đột.
Cùng lúc đó, biến đổi khí hậu đang phủ bóng đen lên <cast a shadow over> hồ Kivu, mang theo những cơn bão dữ dội, nhiệt độ nước tăng và sản lượng cá suy giảm <dwindling>. Rác thải nhựa là nguồn ô nhiễm chính ở hồ Kivu, đe dọa hệ sinh thái dưới nước <aquatic ecosystem> và sinh kế <livelihoods> của ngư dân. Việc phát hiện ra trữ lượng <reserves> khí methane dưới trầm tích <sediment> của hồ đem lại cả cơ hội và rủi ro. Dù khai thác khí mê-tan có thể cung cấp nguồn năng lượng và tăng trưởng kinh tế cho khu vực, nó cũng làm dấy lên mối lo ngại <concern> về thiệt hại môi trường và các mối nguy <hazard> tiềm ẩn về an toàn.
Dự án này ghi lại hiện thực đa chiều <multifaceted> của hồ Kivu, liên kết câu chuyện của những người sống và làm việc quanh bờ hồ, tạo nên một mạng lưới phức tạp của sự phụ thuộc <dependence>, khai thác <exploitation> và tôn trọng mà gắn kết con người với môi trường tự nhiên.
🗣 Nhận xét từ ban giám khảo:
Phóng sự ảnh này mở ra một góc nhìn về tầm quan trọng <significance> kinh tế và văn hóa của hồ Kivu trong bối cảnh căng thẳng <tension> leo thang <heightened> giữa Rwanda và CHDC Congo. Ban giám khảo đánh giá cao cách tiếp cận <approach> của nhiếp ảnh gia trong việc ghi lại cuộc sống hàng ngày và vai trò của hồ đối với việc duy trì sự sống và sinh kế—vừa là ngư trường <fishery> quan trọng, nguồn thực phẩm, vừa là một trong những mỏ khí methane lớn nhất. Bằng cách làm nổi bật nhiều góc độ <angle> khác nhau của căng thẳng địa chính trị <geopolitical> và môi trường, nhiếp ảnh gia đã bổ sung chiều sâu <depth> cho bức tranh toàn cảnh, nhắc nhở người xem về những tác động dai dẳng <persistent> và sâu rộng <far-reaching> của bất ổn khu vực và suy thoái môi trường.
Phóng sự ảnh: Kenya's Youth Uprising (Cuộc nổi dậy của giới trẻ Kenya)
Nhiếp ảnh gia: Luis Tato
Hãng thông tấn: Agence France-Presse
📍 Ngày 2 tháng 7, 2024
Người biểu tình <Protester> hô <chant> khẩu hiệu <slogan> và đẩy rào chắn <barricade> tạm thời <makeshift> khi đụng độ <clash> với cảnh sát Kenya trong một cuộc biểu tình <demonstration> chống chính phủ. Nairobi, Kenya.

📍 Ngày 25 tháng 6, 2024
Cảnh sát và lực lượng an ninh Kenya bảo vệ tòa nhà Quốc hội <Parliament> ngăn những người biểu tình xông vào. Có thông tin cho rằng cảnh sát đã bắn đạn <ammunition> thật vào người biểu tình <demonstrator>, khiến các tổ chức nhân quyền và nhiều quốc gia lên án, kêu gọi <call for> điều tra <investigation> và cải cách <reform> lực lượng cảnh sát. Nairobi, Kenya.

📍 Ngày 2 tháng 7, 2024
Người biểu tình đưa một người bị thương <wounded> đến nơi an toàn. Nhiều tuần đụng độ giữa người biểu tình và cảnh sát xoay quanh dự luật <bill> tài chính <finance> đã khiến ít nhất 60 người thiệt mạng, 400 người bị thương và nhiều báo cáo về bắt cóc <abduction> và bạo lực của cảnh sát. Nairobi, Kenya.

* Xem toàn bộ phóng sự tại ĐÂY.
Năm 2024, Kho bạc <Treasury> Quốc gia Kenya đề xuất <propose> tăng thuế áp lên các mặt hàng thiết yếu nhằm tăng nguồn thu và giảm bớt <alleviate> gánh nặng <burden> nợ công. Các cuộc biểu tình phản đối dự luật nổ ra <erupt> do giới trẻ Kenya dẫn đầu, họ tổ chức biểu tình qua mạng xã hội.
Ngày 25 tháng 6, người biểu tình xông vào <storm> Quốc hội và xung đột với cảnh sát; nhiều người thiệt mạng hoặc bị bắt cóc <abduct> bởi cảnh sát Kenya, hàng trăm người bị thương. Trước làn sóng phẫn nộ, Tổng thống William Ruto cuối cùng đã thu hồi <withdraw> dự luật thuế gây tranh cãi <controversial> này. Tuy nhiên, sự nhượng bộ <concession> ấy không thể dập tắt biểu tình mà kéo dài <persist> sang cả năm 2025. Những bất bình <grievance> sâu xa thúc đẩy phong trào không chỉ nằm ở dự luật. Giới trẻ Kenya còn đang phản ánh sự giận dữ <anger> ấp ủ từ lâu <deep-seated> xoay quanh các vấn đề như thiếu cơ hội kinh tế, tham nhũng <corruption> tràn lan, bạo lực cảnh sát và mất niềm tin vào tầng lớp chính trị.
Phong trào này nêu bật tầm ảnh hưởng ngày càng lớn của giới trẻ đối với tình hình chính trị Kenya. Họ đang nổi lên <emerge> như một lực lượng mạnh mẽ yêu cầu thay đổi và trách nhiệm giải trình <accountability>, thúc đẩy cải cách <reform> nhằm giải quyết những thách thức dai dẳng <long-standing> của đất nước.
🗣 Nhận xét từ ban giám khảo:
Đây là phóng sự ảnh mạnh mẽ về một sự kiện thời sự quan trọng của năm, với từng khung hình và biên tập tổng thể <overall edit> đều truyền tải hiệu quả diễn biến sự việc <unfolding events>, đồng thời đề cập <address> đến những vấn đề sâu rộng hơn như sự chia rẽ thế hệ tại Kenya, đặc biệt là sự vỡ mộng <disillusionment> giữa lớp trẻ và thế hệ đi trước. Khả năng của nhiếp ảnh gia trong việc ghi lại câu chuyện từ cả hai phía, ở rất gần điểm nóng — nơi những khoảnh khắc bùng nổ xảy ra khi có người tử vong — đã góp phần tạo chiều sâu cho tác phẩm. Chất lượng nhiếp ảnh ở trình độ cao như vậy đúng với những gì ban giám khảo tìm kiếm.
Phóng sự ảnh: The Elephant Whisperers of Livingstone (Những người thì thầm với voi ở Livingstone)
Nhiếp ảnh gia: Tommy Trenchard
Hãng ảnh: Panos Pictures, thực hiện cho NPR
📍 Ngày 29 tháng 8, 2024
Các thành viên đội Ứng phó với Voi quan sát <observe> một con voi đang kiếm ăn gần căn cứ quân sự <military>. Livingstone, Zambia.
Thông số kỹ thuật: Tốc độ màn trập 1/125 — ISO 5 — Máy ảnh: X-T2

📍 Ngày 29 tháng 8, 2024
Mathews Chilambe (trái) và Gift Ngandu (phải), tình nguyện viên của Đội Ứng phó với Voi, tìm voi bằng đèn pha <spotlight> khi đi tuần tra <patrol>. Vào mùa khô, khi thức ăn cho voi trong vườn quốc gia khan hiếm, các cuộc gọi khẩn cấp từ cộng đồng khiến cả đội phải hoạt động suốt đêm. Livingstone, Zambia.
Thông số kỹ thuật: Tốc độ màn trập 1/60 — ISO 5 — Máy ảnh: Fujifilm X-T3

📍 Ngày 31 tháng 8, 2024
Thanh thiếu niên kêu gào <clamor> đòi "gạch ớt" tại một sự kiện an toàn công cộng. Những viên gạch <brick> được làm từ phân <dung> voi, dầu nhớt thải và ớt, khi đốt sẽ tạo ra khói độc <noxious> để xua đuổi voi. Livingstone, Zambia.
Thông số kỹ thuật: Tốc độ màn trập 1/50 — ISO 6.4 — Máy ảnh: Fujifilm X-T3

* Xem toàn bộ phóng sự tại ĐÂY.
Tại Livingstone, Zambia, mùa mưa thất thường nhiều năm liên tiếp <succession> và việc con người lấn chiếm <encroachment> vùng đất vốn là nơi sinh sống của voi đã dẫn đến xung đột giữa con người và động vật hoang dã gia tăng nhanh chóng <rapid> trong những năm gần đây. Vào mùa khô, voi thường vào Livingstone để tìm thức ăn, lục lọi vườn tược, ruộng rau và cây ăn trái. Nhà cửa và sinh kế bị thiệt hại.
Khi voi bị bất ngờ, quấy rầy hay hoảng sợ, tình hình có thể trở nên nguy hiểm. Năm 2024, ít nhất 11 người đã thiệt mạng vì voi tại thị trấn này. Để đối phó, người dân <resident> sử dụng nhiều biện pháp xua đuổi – hàng rào phản quang <reflector>, pháo <firecrackers>, và “gạch ớt” – nhưng không có phương pháp nào hoàn toàn <entirely> hiệu quả.
Được thành lập năm 2017 bởi Hội Bảo tồn <Conservation> và Du lịch, một tổ chức phi lợi nhuận <non-profit> địa phương, Đội Ứng phó với Voi (Elephant Response Team) nỗ lực duy trì hòa bình giữa người và voi. Vào mùa khô, nhóm tình nguyện này có thể nhận tới 30 cuộc gọi mỗi đêm và xử lý đàn voi lên đến 80 con. Họ chỉ có đèn pin, một chiếc xe bán tải Toyota cũ kỹ <battered> và hiểu biết sâu sắc về loài voi để bảo vệ cộng đồng. Khi tiếp cận <approach> voi, hành động đầu tiên của họ là trò chuyện nhẹ nhàng, khuyến khích chúng quay về công viên quốc gia. Nếu cách đó không hiệu quả, họ sẽ sử dụng xe Toyota như nông dân sử dụng chó chăn cừu <sheepdog>, rồ ga <rev the engine> và đôi lúc áp sát để lùa chúng đến nơi an toàn <out of harm’s way>. Công việc này đòi hỏi kỹ năng cao và thần kinh thép <nerves of steel>. Vào cuối mùa khô, đội phải vừa làm vừa ăn và hiếm có thời gian ngủ. Tình hình này chưa có dấu hiệu kết thúc <there's little end in sight>. Khi biến đổi khí hậu, dân số tăng và xâm lấn vào môi trường sống <habitat> của động vật diễn ra trên khắp miền Nam châu Phi, còn số lượng voi lại đang gia tăng tại một số quốc gia, xung đột giữa người với động vật hoang dã nhiều khả năng sẽ còn tiếp diễn trong những năm tới.
🗣 Nhận xét từ ban giám khảo:
Dự án này là một cuộc khám phá <exploration> hấp dẫn <compelling> về xung đột <conflict> giữa con người và động vật hoang dã, khiến người xem phải suy ngẫm lại về cách họ nhìn nhận những cuộc chạm trán <encounter> này. Ban giám khảo ấn tượng <impressed> với sự liên kết rõ ràng giữa ý đồ của nhiếp ảnh gia và những hình ảnh chụp được — thách thức một cách mạnh mẽ về khái niệm <notion> lãnh thổ <territory> – liệu có phải động vật đang xâm phạm môi trường sống của con người, hay là ngược lại? Mỗi bức ảnh đều là một phần không thể thiếu, góp phần củng cố <reinforce> câu chuyện tổng thể và khơi gợi sự suy ngẫm <reflection> sâu sắc hơn về tính phức tạp <complexity> của việc cùng tồn tại <coexistence> trong một thế giới đang biến đổi chóng mặt.
Dự án dài hạn: Women's Bodies as Battlefields (Cơ thể phụ nữ như chiến trường)
Nhiếp ảnh gia: Cinzia Canneri
Tổ chức: Association Camille Lepage
📍 31 tháng 10, 2017
Yohanna (22 tuổi) nằm nghỉ bên cạnh mẹ sau khi điều trị biến chứng sau khi cắt bỏ thận <kidney removal>. Bị cảnh sát Eritrea bắn tại biên giới, cô tỉnh dậy trong bệnh viện và phát hiện mình đã mất một quả thận. Addis Ababa, Ethiopia.

📍 30 tháng 11, 2022
Zayid (23 tuổi, tên nhân vật đã được thay đổi) cho thấy vết sẹo do đạn <bullet> để lại. Cô bị cưỡng hiếp <rape> trong một trại tị nạn <refugee> ở Amhara. Trên đường trốn chạy <flee> đến Addis Ababa cùng gia đình, cô và em gái bị thương do binh lính Amhara bắn. Addis Ababa, Ethiopia.

📍 12 tháng 12, 2023
Tsigue (39 tuổi, tên nhân vật đã được thay đổi) và con gái (5 tuổi) ôm <embrace> nhau. Tsigue bị binh lính Eritrea cưỡng hiếp khi chiến tranh nổ ra. Chồng cô đã bỏ đi ngay sau đó <thereafter>. Hầu hết phụ nữ bị cưỡng hiếp trong chiến tranh luôn bị chồng ruồng bỏ <abandon>. Adigrat, Tigray, Ethiopia.

📍 7 tháng 4, 2024
Marhawit (21 tuổi, đứng giữa) dẫn đầu một nhóm nữ binh sĩ hô vang khẩu hiệu. Nhiều người trong số họ là trẻ vị thành niên gia nhập quân đội Tigray để tìm kiếm sự an toàn. Các thủ lĩnh như Marhawit mang lại sự hỗ trợ tinh thần và cảm giác đoàn kết, chung lý tưởng. Neblet, Tigray, Ethiopia.

📍 26 tháng 3, 2024
Dù phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, những phụ nữ tị nạn trẻ tuổi người Tigray vẫn dành thời gian chăm sóc bản thân và kết nối xã hội. Tương tác <interaction> xã hội đóng vai trò như một hệ thống hỗ trợ thiết yếu <crucial>, giúp họ vượt qua sang chấn <trauma>, giữ vững trạng thái bình thường và tái định nghĩa <redefine> bản sắc cá nhân. Shire, Tigray, Ethiopia.

* Xem toàn bộ dự án tại ĐÂY.
Vào năm 2017, Cinzia Canneri bắt đầu ghi lại <document> trải nghiệm của những người phụ nữ chạy trốn <flee> khỏi Eritrea và tìm nơi nương thân tại Ethiopia. Trong những năm gần đây, rất nhiều người trẻ Eritrea di cư để thoát khỏi chính quyền đàn áp <repressive> đã thi hành <implement> chế độ cưỡng bách tòng quân <conscription> vô thời hạn. Nhiều phụ nữ bị bắt tại biên giới đã phải chịu hành hung <assault>, cưỡng hiếp <rape> hoặc bị bắn vào bụng bởi lực lượng cảnh sát quốc gia, nhằm ngăn cản họ có con.
Khi cuộc chiến giữa quân chính phủ Ethiopia (được hậu thuẫn bởi quân đội <military> Eritrea và dân quân <militia> Amhara) và Mặt trận Giải phóng Nhân dân Tigray (Tigrayan People's Liberation Front - TPLF) lan rộng khắp vùng Tigray, Canneri mở rộng phạm vi sang cả những phụ nữ Tigray, giờ đây họ cũng phải rời bỏ miền Bắc Ethiopia cùng phụ nữ Eritrea để đến các trại tị nạn <refugee> tại Addis Ababa hoặc Sudan. Cả hai nhóm đều là nạn nhân của hành vi bạo lực tình dục có hệ thống <systematic sexual violence> – cưỡng hiếp, bắn súng, tra tấn <torture> – nhưng do kỳ thị <stigma> xã hội, cơ sở <facilitiy> y tế hạn chế và khó khăn trong tiếp cận báo chí, câu chuyện của họ ít được truyền thông đưa tin và chưa được thế giới hiểu rõ.
Tháng 1 năm 2024, Canneri đồng sáng lập Cross Looks, một tập thể <collective> gồm phụ nữ Ý, Eritrea, Tigray và Sudan, nhằm xây dựng một lăng kính giao thoa xoay quanh vấn đề giới, giai cấp, sắc tộc và các hình thức bất bình đẳng <inequality> xã hội khác. Bằng việc làm nổi bật câu chuyện cuộc đời của những người phụ nữ từ cả hai dân tộc khi họ đấu tranh <struggle> để chữa lành <heal> và tái thiết bản sắc của mình, dự án này phù hợp với <in line with> sứ mệnh <mission> của Cross Looks, khẳng định một quan niệm <conception> khác về hình ảnh “cơ thể như một chiến trường <battlefield>”. Không đơn thuần là một lời kêu gọi trao quyền, cơ thể như một chiến trường đại diện cho một quá trình phức tạp trong đó sức mạnh phát sinh <arise> từ sự chăm sóc, khả năng phục hồi và khi cần thiết, là sự phản kháng <resistance> và chiến đấu <combat>.
🗣 Nhận xét từ ban giám khảo:
Dự án thể hiện sự thấu cảm và chiều sâu đặc biệt khi truyền tải tiếng nói của phụ nữ bị ảnh hưởng bởi chiến tranh ở vùng biên giới Eritrea, Ethiopia và Sudan. Ban giám khảo đánh giá cao sự tận tâm <commitment> của nhiếp ảnh gia đối với câu chuyện và lòng tin <trust> cô xây dựng với phụ nữ Tigrinya, đối tượng chụp hình của cô, từ đó đưa ra ánh sáng <shed light on> những trải nghiệm vốn bị che khuất trước công chúng. Dù tác nghiệp trong môi trường truyền thông đầy thách thức <challenging>, nơi thông tin bị bóp méo <misinformation> và khó tiếp cận, bộ ảnh mang đến một góc nhìn <perspective> hiếm hoi và gần gũi <intimate>, cân bằng giữa sức nặng của đề tài và những khoảnh khắc đẹp và dịu dàng <tenderness>. Hơn thế nữa <Furthermore>, cách nhiếp ảnh gia phản tư <self-reflective>– thể hiện qua phần chú thích sâu sắc, sắp xếp ảnh có chủ đích <thoughtful> và việc nhận thức rõ vị trí của mình với tư cách một người phụ nữ Ý tại một khu vực từng là thuộc địa <colonial> của Ý – càng làm tăng chiều sâu cho tác phẩm.
Comments