TIME 100: The Most Influential People of 2024 (Innovators)
TIME (APRIL 15, 2024 8:00 AM EDT)
Mức độ: Trung bình - B
CEFR level | Số từ | Tỉ lệ |
Tổng | 2780 | 100% |
A1 | 1726 | 62% |
A2 | 288 | 10% |
B1 | 136 | 5% |
B2 | 157 | 6% |
C1 | 66 | 2% |
Không phân loại | 407 | 15% |
Jensen Huang (Hoàng Nhân Huân)
VIẾT BỞI MARK ZUCKERBERG
Tôi luôn ngưỡng mộ những nhà lãnh đạo có sự gan góc <grit> và quyết tâm <determination> gắn bó với tầm nhìn <vision> của mình trong một thời gian dài. Jensen Huang rõ ràng là người dẫn đầu về khía cạnh này trong ngành công nghệ.
Ông ấy bắt đầu với niềm tin vào việc xây dựng các hệ thống máy tính mạnh, có thể xử lý song song để tạo ra trải nghiệm đồ họa <graphics> và chơi game ấn tượng. Trong khi ngành công nghiệp này chủ yếu tập trung vào việc sản xuất thiết bị di động, ông đã nhận ra rằng việc cung cấp những con chip mạnh mẽ nhất sẽ mở ra làn sóng đổi mới <innovation> tiếp theo.
Ngày nay, hầu hết các mô hình AI—từ các mô hình ngôn ngữ lớn <large language> cho đến hệ thống lái xe tự động và những ứng dụng trong khoa học và chăm sóc sức khỏe—đều được huấn luyện trên phần cứng <hardware> của Nvidia. Sự đổi mới này xuất phát từ việc Nvidia có khả năng thiết kế các GPU (Graphics Processing Unit - Bộ xử lý đồ hoạ) hiện đại và sản xuất chúng ở quy mô lớn. Đây là một minh chứng xuất sắc <remarkable> cho khả năng tiến bộ <evolve> và thực hiện <execute> của Jensen.
Ngoài ra, Jensen còn dành thời gian để giúp đỡ tôi và các nhà sáng lập <founder> khác khi chúng tôi đối mặt với những thách thức. Tôi vô cùng trân trọng tất cả những gì ông ấy đã làm cho lĩnh vực của chúng tôi.
Zuckerberg là nhà sáng lập, chủ tịch <chairman> và CEO của Meta
Maya Rudolph
VIẾT BỞI AMY POEHLER
Maya Rudolph là một người siêu <super> tài năng, cô ấy tỏa sáng từ bên trong. Là một nghệ sĩ đa năng <polymath>, cô có thể mang đến những trận cười lớn và cảm xúc sâu lắng cùng một lúc. Chúng ta đều yêu mến cô ấy trên chương trình Saturday Night Live, nơi mà các nhân vật của cô không chỉ hài hước mà còn vui vẻ. Tác phẩm của cô ấy liên tục <constantly> nhắc nhở chúng ta rằng không nên quá nghiêm túc với bản thân hoặc cuộc sống của mình.
Mặc dù là một diễn viên hài thiên tài <genius>, cô vẫn là một người hâm mộ hài kịch cuồng nhiệt. Cô ấy rất hay cười. Cô ấy thích làm việc nhóm, nhưng nếu được trao cơ hội, cô có thể là người đem lại chiến thắng. Và đừng quên chất giọng của cô ấy, một món quà đặc biệt từ mẹ cô, Minnie. Giọng hát này có thể hát chính cho một ban nhạc cover các ca khúc của Prince, trình diễn một phiên bản quốc ca dí dỏm <ridiculous>, hoặc lồng tiếng cho các nhân vật hoạt hình giành giải Emmy.
Trong loạt phim Loot của Apple TV, cô ấy vào vai Molly Novak, một tỷ phú học cách cho đi. Trong cuộc sống, Maya đã sớm nhận ra <figure out> điều đó. Cô luôn mang lại niềm vui cho mọi người. Chúng ta nên cảm thấy may mắn vì được sống trong thế giới có một bà mẹ hài hước <hilarious> người California tên là Maya Rudolph để xoa dịu nỗi đau của mình.
Poehler là một nhà văn, nhà sản xuất và diễn viên đoạt giải Emmy
Shawn Fain
VIẾT BỞI JOE BIDEN
Vào tháng 9 năm ngoái tại Michigan, Chủ tịch UAW (United Auto Workers - Nghiệp đoàn Công nhân Ô tô Mỹ) Shawn Fain đã nói với các công nhân đình công rằng: "Trong công đoàn này, các thành viên có thẩm quyền cao nhất. Ở đất nước này, người dân có thẩm quyền cao nhất." Tôi biết vì tôi đã có mặt ở đó, với tư cách là Tổng thống Mỹ đầu tiên tham gia đi bộ biểu tình.
Shawn và tôi có cùng quan điểm cơ bản về cách mà người lao động xứng đáng <deserve> được đối xử. Giống như cách họ đã hy sinh <sacrifice> khi các doanh nghiệp trên bờ vực phá sản, họ xứng đáng nhận được mức lương kỷ lục khi các công ty đạt được lợi nhuận kỷ lục. Đó là công bằng.
Những đợt tăng lương <wage> lịch sử mà UAW giành được dưới sự lãnh đạo <leadership> của Shawn tiếp nối <carry forward> di sản <legacy> mạnh mẽ của nhà lãnh đạo lao động và cựu chủ tịch UAW, Walter Reuther, và đã khiến hầu như tất cả các nhà sản xuất ô tô trên khắp đất nước phải làm theo. Họ nhắc nhở chúng ta rằng khi công đoàn chiến thắng, tất cả người lao động đều được hưởng lợi.
Shawn đại diện cho thành công khó khăn mà các công đoàn—từ Teamsters, SEIU (Service Employees International Union, cho đến biên kịch và diễn viên, công nhân cảng và nhân viên y tế, nhân viên pha cà phê, công nhân kho hàng <warehouse> và nhiều người khác—đã đạt được trong việc biến năm 2023 thành năm của công đoàn. Họ đã chứng minh điều mà tôi luôn nói: Phố Wall không xây dựng nước Mỹ. Chính tầng lớp trung lưu đã xây dựng nên nước Mỹ. Và các công đoàn tạo nên tầng lớp trung lưu.
Biden, Đảng viên Đảng Dân chủ, là Tổng thống Hoa Kỳ.
Siya Kolisi
VIẾT BỞI TREVOR NOAH
Bạn không thể tách rời lịch sử Nam Phi khỏi môn rugby. Nelson Mandela từng coi rugby như một cách hàn gắn các phe đối lập <opposing> trong nước, vì vậy có một niềm tự hào <pride> to lớn <immense> khi nói đến môn thể thao này. Nó giống như mô <tissue> liên kết <connective> của đất nước.
Siya Kolisi, đội trưởng đội tuyển rugby quốc gia, là nhân vật trung tâm. Anh ấy là hiện thân của hy vọng trong thời điểm mà nhiều người dân Nam Phi cảm thấy khó có thể giữ được bất kỳ niềm tin nào. Trong bối cảnh xung đột <strife> chính trị, khủng hoảng <crisis> năng lượng và tác động của COVID-19, Siya đã biến rugby thành điều gì đó lớn hơn chứ không chỉ là một cuộc thi đấu. Những chiến thắng của anh—cũng là chiến thắng của đất nước—có ý nghĩa rất quan trọng.
Bằng sự hiểu biết <wisdom> và khiêm tốn của mình, Siya đã dạy chúng ta thế nào là một đội trưởng mạnh mẽ: hỗ trợ và truyền cảm hứng <inspire> cho đồng đội. Và việc anh ấy dẫn dắt đội của một môn thể thao có lịch sử dành riêng cho người da trắng, để được yêu mến và ngưỡng mộ bởi người hâm mộ thuộc mọi sắc tộc, là một thành tựu lớn lao.
Siya luôn là một chiến binh <warrior> trên sân, nhưng anh cũng là một người cha tận tụy, một người chồng yêu thương và một người bạn tuyệt vời. Anh ấy đã cống hiến rất nhiều cho quốc gia 62 triệu dân. Tôi hy vọng anh đang tận hưởng <savor> từng khoảnh khắc của sự thành công này.
Noah là một diễn viên hài, nhà văn và người dẫn chương trình truyền hình từng đoạt giải Emmy
Akiko Iwasaki
VIẾT BỞI ANTHONY FAUCI
Đại dịch COVID-19 đã để lại một dấu ấn kéo dài <lingering> cho 65 triệu người trên toàn thế giới, vẫn phải chịu đựng các triệu chứng dai dẳng <persistent> sau khi đã khỏi bệnh cấp tính <acute>. Giáo sư Akiko Iwasaki của Yale là một nhà miễn dịch học <immunologist> có tiếng <renowned> mà tôi quen biết từ khi bà tham gia chương trình nghiên cứu sinh tại Viện <Institute> Y tế Quốc gia Hoa Kỳ cách đây 25 năm, chứng tỏ bà là một tài năng triển vọng <rising star>. Bây giờ, bà ấy đã đạt đến đỉnh cao sự nghiệp. Sự hiểu biết sâu sắc của bà về cách điều chỉnh hệ miễn dịch <immune> con người đã cho phép bà ấy dẫn đầu trong việc mô tả <delineate> cơ chế <mechanism> phản ứng của hệ thống miễn dịch với COVID-19 và hậu quả của hội chứng hậu COVID. Chuyên môn <expertise> của bà về miễn dịch bẩm sinh <innate>—hay cách hệ miễn dịch phản ứng lần đầu với mầm bệnh <pathogen>—đang cung cấp những insight then chốt về hội chứng hậu COVID, xác thực trải nghiệm của bệnh nhân và định hướng các chiến lược điều trị. Thành tựu <accomplishment> của bà ấy đã giúp bà được bầu vào cả Viện Hàn lâm Khoa học Quốc gia và Viện Hàn lâm Y học Quốc gia. Sự lãnh đạo và lòng nhân ái <compassion> của bà ấy, bao gồm việc đấu tranh cho phụ nữ và người da màu trong ngành khoa học, đã mang lại lợi ích to lớn cho cộng đồng khoa học và tất cả chúng ta.
Fauci là giáo sư tại Trường Y thuộc Đại học Georgetown và là cựu <former> giám đốc Viện Dị ứng và Bệnh truyền nhiễm Quốc gia Hoa Kỳ tại Viện Y tế Quốc gia Hoa Kỳ.
Ynon Kreiz
VIẾT BỞI J.J. ABRAMS
Một số người chơi lướt ván diều <kitesurf> trình độ cao, với tốc độ đủ nhanh khi đi xuôi gió <downwind>, có thể điều khiển <steer> diều của họ bay lên, tạo ra lực nâng đủ <sufficient> để họ bay khỏi mặt nước lên không trung một cách tuyệt đẹp. Động tác này đòi hỏi sự phối hợp <coordination> cẩn thận, khả năng kiểm soát và sự cam kết/tận tâm <commitment> về mặt tinh thần mạnh mẽ. Chẳng có gì ngạc nhiên khi CEO của Mattel, Ynon Kreiz, không chỉ là một người chơi lướt ván diều cuồng nhiệt, mà còn thường xuyên “bay nhảy.” Ông ấy bắt đầu làm việc tại công ty đồ chơi danh tiếng này từ sáu năm trước, khi doanh số bán hàng chậm chạp <sluggish> và Barbie chỉ là búp bê được yêu thích <beloved>. Với tầm nhìn xa trông rộng <visionary> và sự táo bạo <audacity> của một người chơi lướt ván diều, ông đã cải tổ, phối hợp và lên kế hoạch <scheme>—mong muốn Mattel không chỉ là một công ty đồ chơi mà là một công ty giải trí. Những người biết Ynon nhiều năm qua đã chứng kiến <witness> sự quyết tâm <determination> kiên định <unwavering> của ông ấy trong việc biến Barbie và các thương hiệu khác của Mattel thành hiện tượng <phenomenon> văn hóa. Một cách mà ông đang làm điều đó là tin tưởng vào các đối tác sáng tạo của mình như Greta Gerwig để thực hiện những ý tưởng sáng tạo bất ngờ. Với doanh số tốt từ việc bán đồ chơi, Mattel Films đang phát triển mạnh mẽ, và có một bộ phim bom tấn giành giải Oscar, thu về 1,5 tỷ USD, Ynon đang tăng tốc, sẵn sàng cho cú bay tiếp theo.
Abrams, một nhà làm phim, đang thực hiện một bộ phim với Mattel Films
Tory Burch
VIẾT BỞI NAOMI WATTS
Tôi đã biết về Tory Burch, một nhà thiết kế thời trang tại New York, người đã xây dựng một cộng đồng hâm mộ nhiệt tình <devoted> từ 20 năm trước, rất lâu trước khi chúng tôi gặp nhau. Sau tất cả, cô ấy đã tạo ra hình mẫu cho một công ty thời trang do phụ nữ làm chủ và có mục tiêu rõ ràng. Nhưng phải đến khi tôi xin lời khuyên của cô trong lúc thưởng thức món tráng miệng, tôi mới hiểu được đặc điểm <characteristic> nổi bật của cô ấy.
Sau khi tôi chia sẻ những ước mơ về doanh nghiệp non trẻ của mình, Tory đã đưa ra những lời chỉ dẫn <guidance> vô giá mà tôi luôn khắc cốt ghi tâm kể từ đó. Dĩ nhiên, cô có phong cách cá nhân đặc biệt và sự hiểu biết <savvy> nhạy bén <canny> về kinh doanh—cô ấy là nữ hoàng của những khoảnh khắc thời trang viral (giày ballet và đầm hoop màu hồng!). Trang phục của cô tiếp nối những truyền thống vĩ đại của thời trang thể thao Mỹ—thiết kế tuyệt đẹp với một chút tính thực dụng. Nhưng điều khiến tôi ấn tượng nhất về Tory là sự chân thành của cô ấy trong việc muốn phụ nữ thành công. Có lẽ cô thích hướng sự chú ý sang người khác, nhưng tôi rất vui mừng <thrilled> khi có cơ hội tôn vinh người bạn của mình, Tory Burch.
Watts là một diễn viên được đề cử giải Oscar
Rachel Hardeman
VIẾT BỞI LAUREN UNDERWOOD
Mỹ vẫn là một trong những quốc gia phát triển nguy hiểm nhất trên thế giới đối với sản phụ. Tỷ lệ tử vong mẹ ở Mỹ cao không thể chấp nhận được trong một cuộc khủng hoảng mà thường diễn ra một cách âm thầm. Các bà mẹ không nên phải cầu xin <beg> để giữ lấy mạng sống của mình, và Rachel Hardeman không ngại nói lên điều đó. Nghiên cứu về chống phân biệt chủng tộc <antiracism> của cô ấy đã đi đầu trong trong cuộc chiến nhằm chấm dứt cuộc khủng hoảng sức khỏe bà mẹ tại đất nước chúng ta, nâng cao những giải pháp dựa trên bằng chứng <evidence-based> để giải quyết các nguyên nhân gốc rễ <root> của phân biệt chủng tộc <racism> trong hệ thống y tế của chúng ta.
Hardeman luôn đặt ra những câu hỏi khó <tough>, đương đầu <confront> một cách thanh nhã <grace> với những thực tế khó chịu, và nhờ quyết tâm kiên định của mình, cô đêm lại cho tất cả chúng ta một hướng đi để thực sự <truly> tiến tới <advance> công bằng trong chăm sóc sức khỏe sinh sản. Cô ấy là một đối tác quan trọng <critical> trong nỗ lực thông qua dự luật <bill> Momnibus trong Quốc hội để đảm bảo <ensure> rằng quá trình mang thai <pregnancy>, chuyển dạ <labor> và sinh nở <delivery>, và cả giai đoạn hậu sản <postpartum> kéo dài một năm có thể là khoảng thời gian vui vẻ cho mọi gia đình.
Underwood, Đảng viên Đảng Dân chủ, là Dân biểu bang Illinois
Katsuhiko Hayashi
VIẾT BỞI SHINYA YAMANAKA
Trong nhiều năm qua, Katsuhiko Hayashi, một giáo sư tại Đại học Osaka ở Nhật Bản, đã đi đầu trong lĩnh vực sinh học phát triển và sinh sản <reproductive>, tập trung vào việc biến các tế bào gốc <stem cell> đa năng <pluripotent> (chúng có thể chuyển hoá thành bất kỳ tế bào nào) thành tế bào mầm <germ cell>—những tế bào tạo ra trứng hoặc tinh trùng. Chỉ trong vài năm gần đây, ông ấy đã có một số phát hiện cơ bản <fundamental>. Ông tái tạo toàn bộ <entire> chu kỳ của tế bào trứng ở chuột (oocyte) và khôi phục <reconstitute> nang buồng trứng <ovarian follicle>—nơi giữ trứng—trong đĩa nuôi cấy. Năm ngoái, nhóm của ông ấy đã tạo ra các tế bào oocyte bằng cách sử dụng tế bào từ chuột đực, dẫn đến sự ra đời của những chú chuột con có hai cha sinh học. Công trình của ông mang lại hy vọng cho những người vô sinh <infertility> hoặc các cặp đôi cùng giới muốn có con ruột. Nó cũng có thể giúp các loài <species> có nguy cơ tuyệt chủng sinh sản <breed>. Vì những đột phá <breakthrough> sinh học thường là con dao hai lưỡi <double-edged sword>, Katsuhiko nhận thức rõ những thách thức về mặt khoa học và đạo đức <ethical> khi ông ấy xác định liệu các khám phá của mình có thể áp dụng được và có được xã hội chấp nhận <acceptable> để hỗ trợ <aid> sinh sản cho con người hay không.
Yamanaka là một nhà nghiên cứu và là người đoạt giải Nobel
Dominique Crenn
VIẾT BỞI ALICE WATER
Những đầu bếp giỏi nhất không chỉ làm ra các món ăn ngon; họ còn đưa ra nhiều ý tưởng. Dominique Crenn đã giành được sự công nhận toàn cầu cho các nhà hàng của mình—bao gồm Golden Poppy ở Paris, khai trương vào năm ngoái—bằng cách sử dụng tài nấu ăn để kể chuyện và gợi <evoke> cảm xúc. Món ăn của bà ấy đầy chất thơ <poetry>—cả trong cách bà trình bày từng món ăn, và cách bà ấy suy nghĩ sâu sắc <deeply> về nó. Bà tập trung vào thông điệp cấp bách <urgent> nhất của thời đại chúng ta: làm thế nào chúng ta có thể sống cùng nhau trên hành tinh này.
Năm 2019, Dominique, nữ đầu bếp đầu tiên nhận được ba sao Michelin tại Hoa Kỳ, đã ngừng phục vụ thịt để thu hút sự chú ý đến việc chăn nuôi công nghiệp <industrial>; trang trại của bà ấy ở Hạt Sonoma, California, chứng minh <demonstrate> rằng việc trồng thực phẩm tái sinh <regenerative> có thể là một giải pháp ngon miệng cho biến đổi khí hậu, khôi phục sức khoẻ của đất bằng cách hút carbon từ không khí trở lại đất. Khi thực phẩm được lấy trực tiếp từ nông dân chăm sóc đất, bạn sẽ mang những giá trị của họ trực tiếp lên bàn ăn. Bằng cách tìm nguồn thực phẩm như vậy, bà sử dụng nghệ thuật của mình để nhấn mạnh vai trò quan trọng của việc lựa chọn thực phẩm đối với môi trường. Trên hết, Dominique hiểu rõ sức mạnh của thực phẩm trong việc thay đổi cuộc sống—và hành tinh này.
Waters là một đầu bếp từng đoạt giải thưởng và tác giả sách nấu ăn
Dave Ricks
VIẾT BỞI SHANTANU NARAYEN
Tôi gặp Dave Ricks lần đầu vào năm 2017 khi chúng tôi đang muốn mở rộng hội đồng quản trị của Adobe. Chúng tôi tìm kiếm một CEO có sự cam kết <commitment> giống chúng tôi trong việc đầu tư vào các nền tảng đổi mới <innovative> sẽ phục vụ khách hàng trong nhiều thập kỷ tới. Là người vừa có tầm nhìn vừa thực tế, Dave đánh giá cao sức mạnh của khoa học và công nghệ trong việc giúp con người có cuộc sống tốt và hiệu quả <productive> hơn. Trong suốt 28 năm làm việc tại Eli Lilly, Dave và đội ngũ của ông ấy đã theo đuổi <pursue> những căn bệnh phức tạp nhất và đẩy nhanh <accelerate> quá trình cung cấp thuốc mới của công ty ra khắp thế giới, giúp hàng triệu người kiểm soát các bệnh như tiểu đường <diabetes>, béo phì <obesity> và bệnh tự miễn <autoimmune>. Tầm nhìn và những động thái táo bạo <bold> của ông đã đưa Lilly vào con đường trở thành công ty dược phẩm có giá trị nhất thế giới, với sự thành công vượt bậc của các loại thuốc dựa trên GLP-1 như tirzepatide, dùng để điều trị bệnh tiểu đường trong Mounjaro và béo phì trong Zepbound. Là người biết rõ về ông ấy, điều nổi bật đối với tôi là sự khiêm tốn, quyết tâm mãnh liệt <fierce> và dễ gần của ông—và mindset muốn đóng góp <contribute> và học hỏi.
Narayen là chủ tịch và CEO của Adobe
Connie Walker
VIẾT BỞI JULIAN BRAVE NOISECAT
Nhiệm vụ đầu tiên của Connie Walker cho tờ báo trường trung học của cô là viết về vụ một phụ nữ Saulteaux bản địa <Indigenous> bị sát hại bởi hai người đàn ông da trắng gần nơi Walker lớn lên tại cộng đồng Okanese First Nation. Cô ấy không thấy bất kỳ nhà báo bản địa nào đưa tin về câu chuyện này. Cô nhận ra rằng mình có thể trở thành tiếng nói ấy.
Gần một thập kỷ trước, tôi phỏng vấn Walker bởi vì cô ấy đã lên tiếng về vụ việc đó. Việc làm đột phá <groundbreaking> của cô đã làm sáng tỏ <shed light on> các vụ án chưa được giải quyết về những người bản địa mất tích và bị giết hại, thậm chí cô ấy còn phát hiện ra <unearth> bằng chứng mới.
Trong khi nhiều toà soạn/phòng tin tức <newsroom> vẫn tiếp tục phớt lờ câu chuyện của chúng tôi, Walker đã dấn thân vào cuộc <have skin in the game>. Trong mùa gần đây nhất của podcast đoạt giải Pulitzer, Stolen, cô đã sử dụng sự nhạy bén <acumen> trong điều tra của mình vào vụ việc tại trường nội trú <residential school> cho người da đỏ nơi cha cô ấy bị lạm dụng—một câu chuyện quá quen thuộc với các gia đình bản địa.
Chính sự cam kết bền bỉ của cô trong việc phơi bày <expose> những sự thật bị che giấu—mà cô ấy theo đuổi với động lực kiên cường của một nhà điều tra <investigator>, sự đồng cảm <compassion> của một người thân, và sự nhạy cảm của một nghệ sĩ—đã làm cho tiếng nói của cô mạnh mẽ như vậy.
NoiseCat là một nhà văn và nhà làm phim
Julie Sweet
VIẾT BỞI KLAUS SCHWAB
Trong một thời đại <era> mà công nghệ và tài lãnh đạo <leadership> kết hợp chặt chẽ để định hình tương lai, Julie Sweet nổi bật với tầm nhìn rõ ràng và những hiểu biết thực tế về vai trò của công nghệ trong xã hội. CEO của Accenture đã điều hành một trong những công ty <firm> dịch vụ công nghệ và tư vấn <consult> hàng đầu thế giới vượt qua những phức tạp <complexity> của quá trình chuyển đổi <transformation> số, đấu tranh cho <champion> sự bền vững và hoà nhập bên cạnh sự phát triển. Dưới sự lãnh đạo của bà ấy, Accenture không chỉ mở rộng dịch vụ mà còn tạo ra ảnh hưởng sâu sắc và tích cực đến xã hội, sử dụng công nghệ để giải quyết các vấn đề cấp bách <pressing>.
Julie đã dẫn dắt các sáng kiến <initiative> ưu tiên <prioritize> hoạt động kinh doanh có trách nhiệm, ủng hộ cả đạo dức môi trường và đạo đức kỹ thuật số, đồng thời thúc đẩy <foster> một nền văn hóa đa dạng <diversity> không chỉ trong Accenture mà còn vượt xa hơn nữa.
Tầm nhìn chiến lược <strategic> và sự tận tâm của Julie đối với lợi ích chung <common good> thể hiện kiểu lãnh đạo mà không chỉ định hình các doanh nghiệp mà còn tương lai của toàn cầu. Bà là một nhà lãnh đạo không những dự đoán <anticipate> tương lai, mà còn tích cực làm việc để định hình nó theo hướng tốt đẹp hơn.
Schwab là người sáng lập <founder> và chủ tịch điều hành <executive chairman> của Diễn đàn Kinh tế Thế giới (World Economic Forum)
Jonathan Anderson
BỞI LUCA GUADAGNINO
Các nhà thiết kế vĩ đại thường có ý thức mạnh quá mức về tầm quan trọng—họ hiểu ý tưởng của bộ trang phục mà không hiểu về người sẽ mặc nó, và họ coi sự xa hoa tách biệt một cách kỳ lạ khỏi thực tế. Điều tôi yêu thích về Jonathan Anderson là anh ấy rất thực tế và có sự am hiểu bẩm sinh <innate> về cách mà thời trang và hành vi con người gắn kết với nhau. Jonathan là một trong những người thông minh, thấu cảm <empathetic>, và tò mò <curious> nhất mà tôi biết, nhưng anh cũng có khiếu hài hước <humor> tuyệt vời và khả năng <capacity> không quá nghiêm túc với bản thân mình.
Thiết kế thời trang đặc biệt cần nhiều lòng nhân đạo <humanity> và trí tuệ <wisdom>, và làm việc với anh ấy trong quá khứ đã giúp tôi hiểu rõ hơn về những nhân vật mà chúng tôi đang kể chuyện về. Tác phẩm của anh luôn dẫn đầu xu thế <ahead of the curve>. Những gì anh ấy làm tại JW Anderson và Loewe là thời trang cho tất cả chúng ta, ở hiện tại và cả tương lai.
Guadagnino là một nhà làm phim được đề cử Oscar
Marina Tabassum
VIẾT BỞI SARAH M. WHITING
Lòng vị tha <altruism> không phải là từ thường dùng cho các kiến trúc sư đoạt giải thưởng—một nghề <profession> mà "đặc trưng" <signature> đã trở thành một tính từ phổ biến—nhưng Marina Tabassum không theo khuôn mẫu như vậy. Bà ấy đã phát triển một phương pháp thực hành và lối sống ưu tiên văn hóa và giá trị địa phương, cũng như những hiểm hoạ <peril> mà hành tinh chúng ta phải đối mặt.
Lòng vị tha của Tabassum thậm chí còn thể hiện qua các công trình kiến trúc. Bà quan tâm đến các tác phẩm <creation> của mình như những sinh vật <creature> cùng chia sẻ tài nguyên của trái đất: khi mô tả nhà thờ Hồi giáo <Mosque> Bait Ur Rouf ở Dhaka, Bangladesh, công trình đã giành được giải thưởng Aga Khan danh giá <prestigious>, bà ấy nói rằng một tòa nhà “phải có khả năng ‘thở’ mà không cần thiết bị hỗ trợ.” Ở những nơi khác trong Bangladesh, phải đối mặt với nguy cơ lũ lụt tăng cao do biến đổi khí hậu, bà đã phát triển các ngôi nhà chi phí thấp và dễ di chuyển—rõ ràng là các tòa nhà không chỉ cần ‘thở’; mà còn phải tránh bị ngập nước. Mặc dù các công trình của bà ấy chỉ ở địa phương, nhưng bà giảng dạy, diễn thuyết và được công nhận trên toàn cầu, coi kiến trúc không phải dấu ấn cá nhân mà là một ngôn ngữ chung <collective> của tập thể, giống như tiếng Esperanto.
Whiting là trưởng khoa Trường Thiết kế Sau Đại học Harvard
Comments