On Earth We're Briefly Gorgeous - Ocean Vuong's memoir-like tale is densely lyrical
Financial Times (Melissa Harrison JULY 5 2019)
Mức độ: B – Trung bình
CEFR level | Số từ | Tỉ lệ |
Tổng | 820 | 100% |
A1 | 556 | 68% |
A2 | 68 | 8% |
B1 | 34 | 4% |
B2 | 47 | 6% |
C1 | 18 | 2% |
Không phân loại | 97 | 12% |
Cuốn tiểu thuyết đầu tay <debut> của nhà thơ này kể về câu chuyện của một chàng trai nhập cư đồng tính <gay> bằng ngôn ngữ giàu cảm giác <sensory>.
Một người bạn của tôi - một tiểu thuyết gia <novelist> tài năng <accomplished> - mô tả tác phẩm đầu tay của nhà thơ Mỹ gốc Việt Ocean Vương là “cuốn tiểu thuyết hay nhất mà tôi từng đọc”. Tôi thì không nghĩ vậy, nhưng có lẽ những sai sót <fault> của On Earth We’re Briefly Gorgeous mà tôi thấy sẽ bị lu mờ đối với những người khác, bởi sự rõ ràng <clarity> và trung thực <honesty> trong cái nhìn <vision>, sức tải <payload> cảm xúc <emotional> mạnh mẽ và hình ảnh <imagery> sống động <vivid> của tác phẩm này.
Ông của Vương là một người lính đã yêu và kết hôn với một phụ nữ người Việt trong chiến tranh Việt Nam. Sài Gòn thất thủ khi ông đang nghỉ phép <be on leave> và gia đình ly tán trong sự hỗn loạn <chaos> sau đó <ensuing>. Khi Vương hai tuổi, anh sống trong một trại tị nạn <refugee> ở Philippines; vài tháng sau, anh, mẹ, bà và dì của anh được Cứu thế quân <Salvation Army> đưa đến một quận <district> nghèo của Hartford, Connecticut.
Trường cao đẳng cộng đồng đã chứng tỏ sự thay đổi, và anh đã giành được một suất học Ngôn ngữ Anh tại trường Đại học Brooklyn ở New York. Night Sky With Exit Wounds được xuất bản vào năm 2016 với sự hoan nghênh <acclaim> nhiệt liệt; khi đến Vương quốc Anh, nó đã giành được Giải thưởng Forward cho tập thơ đầu tay hay nhất và giải thưởng TS Eliot. Có thể hiểu được <understandable> rằng anh rất háo hức <eagerness> để xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tiên của mình.
Nó là một cuốn tiểu thuyết hay một cuốn hồi ký <memoir>? Cún con, người dẫn chuyện <narator> trong On Earth We’re Briefly Gorgeous, có rất nhiều điểm chung với Vương: anh ấy là một người đồng tính lớn lên ở Hartford với mẹ là người Mỹ gốc Việt - một thợ làm móng - và dì và bà của anh ấy; ông của anh là một quân nhân <serviceman> Hoa Kỳ.
Nguồn: Nhã Nam
Cuộc sống gia đình của Cún Con bị tổn thương <scar> bởi sự nghèo đói và phân biệt chủng tộc <racism>, cũng như sự bạo lực <violence> và những ảo tưởng <delusion> đáng sợ của mẹ cậu, di chứng <legacy> của chiến tranh. Năm 14 tuổi, anh kiếm được một công việc hái thuốc lá <tobacco> tại một trang trại cách đó vài dặm. Ở đó, anh phải lòng một chàng trai da trắng 16 tuổi, người cũng có những rắc rối của riêng mình - bao gồm thói nghiện ma túy mới bắt đầu <incipient>. Trong sự dịu dàng <tenderness> và bạo lực, mối quan hệ giữa hai cậu bé phản ánh <mirror> mối quan hệ của Cún Con với mẹ của mình; tổn thương tâm lý <trauma>, trải nghiệm của anh với tư cách là một người nhập cư <immigrant> và những ảnh hưởng không tốt của sự nghèo đói ở Mỹ cũng được khám phá một cách sinh động.
Về hình thức, cuốn sách là một bức thư thú tội dài gửi cho người mẹ mù chữ <illiterate> của Cún Con. Nó chuyển đổi giữa ngôi thứ hai, thứ nhất và thứ ba, với một số phần của ngôi thứ nhất dài đến mức khi đối tượng của câu chuyện xuất hiện lại <reappear>, có thể mất một chút thời gian để xác định từ “bạn” đang ám chỉ ai.
Một số phần đọc giống như bài luận và có thể được bắt đầu như vậy: có các cuộc thảo luận về bạo lực kỳ thị đồng tính <homophobic>, vai trò của các tiệm làm móng trong văn hóa nhập cư và tác động xã hội của thuốc giảm đau <opioid> OxyContin, cũng như một số đoạn <passage> về Tiger Woods gợi nhớ lại <recall> phân tích xuất sắc của Claudia Rankine về Serena Williams trong Citizen. Chất liệu này, được viết bằng một giọng văn <register> khác từ giọng mơ mộng <dreamlike>, trữ tình <lyrical> trong phần còn lại của cuốn tiểu thuyết, không được đan cài <weave> vào câu chuyện một cách đồng đều <evenly>; Trong lời cảm ơn <acknowledgement>, Vương cảm ơn thầy giáo của mình, nhà thơ, tiểu thuyết gia và nhà viết luận <essayist> Ben Lerner, “vì đã luôn nhắc nhở tôi rằng các quy tắc chỉ đơn thuần <merely> là khuynh hướng <tendency>, không phải sự thật, và biên giới thể loại <genre> chỉ có thực khi trí tưởng tượng <imagination> của chúng ta nhỏ bé”. Điều này có thể đúng, nhưng sự thay đổi giọng điệu <tone>thường xuyên <frequent> và một quan điểm <point of view> không nhất quán <inconsistent> có nguy cơ gây mất ổn định <destabilising> cho người đọc trừ khi được xử lý <handle> với sự kiểm soát tốt.
Với tư cách là một nhà thơ, Vương là một tài năng phi thường <prodigious>, cách xử lý <handling> từ ngữ và hình ảnh vừa tàn bạo <brutal> vừa tế nhị <delicate>, cách anh đối xử với bạo lực, tình dục và cơ thể thật tinh tường <clear-eyed>. Tuy nhiên, trong một cuốn tiểu thuyết, ẩn dụ <metaphor> không phải lúc nào cũng bùng nổ <detonate> giống như trong không gian hạn chế <confined> của một bài thơ, đặc biệt nếu chúng bị giảm giá trị <devalue> do được sử dụng quá thường xuyên hoặc ngẫu nhiên <casually>, ý nghĩa của chúng không được khai thác <mine> đầy đủ <fully>. Anh viết: “Một viên đạn <bullet> không có thân là một bài hát không có người nghe,”; “Đất nước là gì ngoài một bản án <sentence> cả đời không biên giới <borderless>?”; “Từ gió, tôi đã học được công thức cho sự thẳng thắn <forwardness>… bạn có thể giũ lúa mì <wheat> và vẫn vô danh như bụi than <cokedust> trên nắm tay đau nhức <tender> của một cậu bé nông dân”. Có rất nhiều ví dụ <intance> “. . . đó là để nói. . . ”, và rất nhiều phép điệp <repetition> và phép đối <mirroring>, một số thì mang nhiều ý nghĩa, một số lại không được phát triển. Đôi khi <At times>, kết quả của việc chơi chữ quá nhẹ nhàng <pat>: " We made friction <xích mích> of each other and fiction of everything else"; “Our facts lit us up and our acts pinned us down”.
Người bạn yêu thích cuốn sách này của tôi đã nói rằng cô ấy phải đọc Một Thoáng Ta Rực Rỡ Ở Nhân Gian theo từng phần nhỏ. Tôi cũng làm vậy, nhưng vì cảm thấy thất vọng <frustration> khi một minh chứng <testament> đáng giá từ một nhà văn đầy triển vọng lại khó đọc đến vậy. Có thể tiểu thuyết đơn giản không phải là hình thức phù hợp với Vương; cũng có thể là với nhiều thời gian và nhiều bản thảo <draft> hơn, cuốn sách này có thể đã được hoàn thiện. Dù bằng cách nào, sẽ rất thú vị khi chờ xem nhà văn có tài năng khác thường <extraordinary> này sẽ làm gì tiếp theo.
Comments