top of page

Cuộc thi Ảnh báo chí thế giới 2025 (Châu Âu)

2025 World Press Photo Contest (Europe)

World Press Photo (March 27, 2025)

Mức độ: C - Khó

CEFR level

Số từ

Tỉ lệ

Tổng

3193

100%

A1

1800

56%

A2

327

10%

B1

223

7%

B2

265

8%

C1

100

3%

Không phân loại

478

15%

Finbarr O’Reilly, Trưởng ban giám khảo khu vực châu Âu: "Những bức ảnh đoạt giải là những bức ảnh mời gọi chúng ta dừng lại, hoặc ít nhất là tạm dừng, và suy ngẫm, thay vì chỉ tiếp tục lướt sang nội dung tiếp theo. Nhiều hình ảnh vượt lên khoảnh khắc chúng được chụp để tượng trưng cho một điều gì đó mà ban giám khảo đánh giá là có ý nghĩa xã hội, chính trị và lịch sử."

Ảnh đơn: Beyond the Trenches (Phía bên kia chiến hào)

Nhiếp ảnh gia: Florian Bachmeier

📍 7 tháng 3, 2024

Anhelina (6 tuổi), bị sang chấn <traumatized> và lên cơn hoảng loạn <panic attack> sau khi phải chạy trốn <flee> khỏi làng, đang nằm trên giường trong ngôi nhà mới của em ở Borshchivka, Ukraine.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/200 - ISO 400 - Máy ảnh Canon EOS 5D Mark IV

Bé gái Ukraine bị sang chấn sau khi phải chạy trốn

Xung đột đang diễn ra <ongoing conflict> ở làng quê của họ gần Kupiansk (một thành phố tiền tuyến <frontline> trong cuộc xâm lược <invasion> của Nga vào Ukraine) đã buộc gia đình Anhelina phải tìm nơi lánh nạn <seek refuge>. Em hiện đang ở với bà ngoại Larisa tại Borshchivka, cách Kupiansk 95 km, trong khi mẹ em sống và làm việc tại Kharkiv, cách đó khoảng một giờ di chuyển. Kharkiv, thành phố lớn thứ hai của Ukraine, liên tục bị tấn công <come under attacks> bằng bom lượn <glide bomb> thả từ máy bay Nga nhưng vẫn nằm ngoài <beyond> tầm bắn của pháo binh <artillery> Nga.

Khi Ukraine bước sang năm thứ ba của cuộc chiến tranh toàn diện với Nga, tổn thương tâm lý <psychological> đối với dân thường <civilian>, đặc biệt là trẻ em, ngày càng trở nên rõ ràng <visible> hơn. Trẻ em đã chứng kiến cái chết hoặc sự đau khổ của những người thân yêu, tự mình chịu đựng những tổn thương thể chất và đối mặt với sự đảo lộn <upheaval> trong cuộc sống gia đình. Theo tổ chức Save the Children, vào năm 2022, mỗi trẻ em Ukraine đã phải dành trung bình 900 giờ – hơn 38 ngày – trong các nơi trú ẩn <shelter> nhà an toàn <safe house>. Gần 10 triệu người Ukraine, bao gồm 1,4 triệu trẻ em, có nguy cơ <at risk of> mắc các vấn đề sức khỏe tâm thần <mental health> do chiến tranh. Bộ Giáo dục và Khoa học Ukraine chia sẻ với Reuters rằng hơn 50.000 trẻ em đã tìm kiếm sự giúp đỡ từ chuyên gia về các vấn đề sức khỏe tâm thần trong chín tháng đầu năm 2024, gấp ba lần so với năm 2023. Trẻ em có thể bị rối loại ngôn ngữ, gặp những cơn ác mộng <nightmare> kinh hoàng, hoặc có các triệu chứng tâm trạng thất thường <moodiness>, khó tập trung, dễ bị kích động, lo lắng <anxiety> và sợ hãi.

Nhiếp ảnh gia mong muốn nhiều người biết đến những đứa trẻ đã lớn lên trong bạo lực <violence>, sự ngây thơ của chúng bị rạn vỡ <fractured> nhưng tinh thần vẫn kiên cường <enduring> khi chúng thích nghi <adapt> với cuộc sống mới.


🗣 Nhận xét của ban giám khảo:

"Bức ảnh này tương phản với hình ảnh <imagery> chiến tranh dữ dội mà chúng ta đã thấy trong năm qua.

Đứa trẻ sáu tuổi tên Anhelina, đang nghỉ ngơi, mang đến những ấn tượng đối lập — yên tĩnh, lơ lửng <suspended>, và xa rời bạo lực trực tiếp, nhưng vẫn bị định hình <shape> một cách sâu sắc <profoundly> bởi chiến tranh và những vết sẹo tâm lý. Bức ảnh nhắc nhở người xem về tác động lâu dài của cuộc chiến này, đặc biệt là đối với trẻ em, và rằng không phải tất cả các vết thương <wound> đều hiện rõ hay dễ dàng chữa lành.

Ban giám khảo <jury> rất ấn tượng <impress> với cách nhiếp ảnh gia có thể chụp <capture> được một hình ảnh tĩnh lặng mà lại khiến người xem dừng lại và xem xét một khía cạnh <aspect> của cuộc chiến Nga - Ukraine mà có lẽ chưa được chú ý đủ.


Ảnh đơn: Underground Field Hospital (Bệnh viện dã chiến dưới lòng đất)

Nhiếp ảnh gia: Nanna Heitmann

Magnum Photos, thực hiện cho The New York Times

📍 22 tháng 1, 2024

Một người đàn ông Ukraine, bị buộc nhập ngũ <conscript> để chiến đấu cho Nga, bị thương <wounded> và đang được điều trị tại bệnh viện dã chiến <field hospital> trong một hầm rượu vang <underground winery> ở vùng Bakhmut, gần Donbas, Ukraine. Chân trái và cánh tay trái của anh ấy sau đó đã phải cắt bỏ <amputate>.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/125 - Tiêu cự 24mm - Khẩu độ f7.1 - ISO 3.2 - Máy ảnh Canon EOS R5

Binh lính điều trị tại bệnh viện dã chiến

Một người đàn ông Ukraine, bị buộc nhập ngũ <conscript> để chiến đấu cho Nga, bị thương <wounded> và đang được điều trị tại bệnh viện dã chiến <field hospital> trong một hầm rượu vang <underground winery> ở vùng Bakhmut, gần Donbas, Ukraine. Chân trái và cánh tay trái của anh ấy sau đó đã phải cắt bỏ <amputate>.

Người lính này đến từ một thị trấn của Ukraine ở Vùng Lugansk, nơi đã nằm dưới sự kiểm soát của các lực lượng ly khai <separatist force> do Nga hậu thuẫn từ năm 2014. Anh ấy bị cưỡng bách tòng quân hai ngày trước khi cuộc xâm lược <invasion> toàn diện vào Ukraine bắt đầu ba năm trước, trong một đợt huy động <mobilization> quy mô lớn <large-scale>. Nga sau đó đã đơn phương <unilateral> sáp nhập <annex> lãnh thổ <territory> này và lực lượng dân quân <militia> ly khai mà đã tuyển quân anh ấy được hợp nhất <integrate> vào quân đội Nga.

Nga đã chiếm đóng <occupy> những dải đất <swath> rộng lớn <vast> ở miền đông Ukraine, như một phần của cuộc chiến xâm lược <conquest> lớn nhất châu Âu kể từ Thế chiến II. Bakhmut, nơi người lính này bị thương, đã chứng kiến một số trận chiến đẫm máu <bloody> nhất. Các quan chức <official> Ukraine liên tục lên án <condemn> các cuộc huy động này là trái với luật pháp quốc tế. Họ cho rằng việc bắt buộc nhập ngũ <conscription> là một phần trong chiến lược rộng lớn hơn của Nga nhằm hợp nhất các khu vực này và hợp pháp hóa <legitimize> sự kiểm soát của Nga.

Heitmann, người đã tác nghiệp ở Nga từ năm 2018, vẫn là một trong số ít các nhiếp ảnh gia phương Tây làm việc tại Nga, nơi môi trường dành cho các nhà báo đã trở nên cực kỳ mang tính áp chế <repressive>.

Bức ảnh này là một phần của dự án lớn hơn nhằm thể hiện sự tương phản <contrast> giữa thực tế tàn khốc <brutal> của chiến tranh ở Ukraine và nhận thức <perception> bị bóp méo <distort> trong xã hội Nga, bạn có thể xem trên trang web của nhiếp ảnh gia.

* Chú thích này được cập nhật vào ngày 19 tháng 5 năm 2025.

Khi bức ảnh này được chụp <capture>, nhiếp ảnh gia không biết quốc tịch của đối tượng, chỉ biết rằng anh ta là một người lính chiến đấu trong hàng ngũ quân đội Nga. Câu chuyện này được mô tả chính xác <accurate> trong bản tin gốc của The New York Times. Sau khi tiếp tục điều tra, vào đầu năm 2025, The New York Times phát hiện ra rằng người lính này đến từ một thị trấn Ukraine ở vùng Luhansk, nơi đã nằm dưới sự kiểm soát của các lực lượng ly khai <separatist force> do Nga hậu thuẫn từ năm 2014. Anh ấy bị cưỡng bách tòng quân hai ngày trước khi chiến tranh nổ ra trong một đợt huy động <mobilization> quy mô lớn <large-scale> ở các khu vực ly khai. Thông tin bổ sung <additional> này đã cung cấp thêm ngữ cảnh quan trọng, được nêu rõ trong bản đính chính <correction>, trong bản tin cũng như trong một tuyên bố công khai.


🗣 Nhận xét của ban giám khảo:

Ban giám khảo nhận định đây là một bức ảnh có bố cục <composition> vô cùng mạnh mẽ và mang ý nghĩa biểu tượng <symbolic> phức tạp – đặt ra những câu hỏi đáng suy ngẫm <thought-provoking> về chia rẽ quốc tịch và chính trị. Bối cảnh tại một nhà máy rượu vang dưới lòng đất được tái sử dụng <repurpose> làm bệnh viện dã chiến đã tạo thêm một lớp hình ảnh trực quan cho những người cố gắng hiểu bức ảnh. Trong khi đó, chấn thương và việc phải cắt bỏ cả cánh tay trái và chân trái nói lên nỗi đau thể xác mà chiến tranh gây ra.


Ảnh đơn: Mika

Nhiếp ảnh gia: Prins de Vos

Queer Gallery

📍 2 tháng 2, 2024

Mika (21 tuổi) đã chờ đợi 22 tháng để có buổi tư vấn <consultation> đầu tiên tại một phòng khám giới tính <gender clinic> ở Rotterdam, Hà Lan. Trong khi đó, anh ấy đã tự chi trả các chi phí cho phẫu thuật <surgery> ngực và liệu pháp hormone. Mika cuối cùng đã có buổi tư vấn đầu tiên vào tháng 5 năm 2024.

Thông số kỹ thuật:

Tiêu cự 60mm - ISO 800 - Máy ảnh Fujifilm X-E4

Mika được tư vấn và chăm sóc khẳng định giới

Chăm sóc khẳng định giới <gender affirming> (hỗ trợ một người có thể sống đúng với bản dạng giới của mình), bao gồm các khía cạnh <aspect> tâm lý <psychological>, y tế và phẫu thuật, đóng vai trò then chốt đối với chất lượng cuộc sống của người chuyển giới và đa dạng <diverse> giới. Tuy nhiên, thời gian chờ đợi kéo dài cho các buổi hẹn đầu tiên trong quá trình khẳng định giới vẫn là vấn đề ở Hà Lan và trên toàn cầu.

Thời gian chờ đợi thường do các yếu tố hệ thống, như nhu cầu <demand> gia tăng, nguồn lực hạn chế và tính phức tạp <complexity> của việc chăm sóc, nhưng cũng có thể do phân biệt đối xử <discrimination> hoặc thiếu nhận thức <awareness>. Một nghiên cứu về thời gian chờ đợi ở Hà Lan, được công bố trên tạp chí y khoa The Lancet, cho biết 71% các cá nhân chuyển giới và đa dạng giới đã bị kỳ thị <stigmatize> khi chăm sóc sức khỏe <healthcare>. Điều này bao gồm việc thiếu kiến thức trong đội ngũ nhân viên y tế và môi trường không thân thiện hoặc phân biệt đối xử.

Thiệt hại <toll> về sức khỏe <wellbeing> của người chuyển giới và đa dạng giới có thể rất sâu sắc <profound>, gây ra sự bực bội <frustration>, cô lập <isolation> nỗi tuyệt vọng <despair>. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng người chuyển giới và đa dạng giới có nhiều khả năng mắc các vấn đề sức khỏe tâm thần, như lo lắng <anxiety>, tự kỳ thị và trầm cảm <depression>. Thời gian chờ đợi quá lâu cho các buổi tư vấn, cùng với đánh giá <assessment> tâm lý kéo dài, nghĩa là mọi người có nguy cơ cao hơn khi tự sử dụng hormone, hoặc phải chịu gánh nặng <burden> tìm kiếm <seek> và chi trả cho dịch vụ chăm sóc và phẫu thuật tư nhân. Ngoài ra, người chuyển giới có nhiều nguy cơ trở thành nạn nhân của tội ác do thù ghét <hate crime> trong quá trình chuyển giới.


🗣 Nhận xét của ban giám khảo:

Ban giám khảo ấn tượng với vẻ đẹp và sức mạnh của bức ảnh chân dung này — trực tiếp, nhưng yên lặng trầm tư <meditative>. Sự tận tâm <commitment> của nhiếp ảnh gia trong việc ghi lại <document> những trải nghiệm kéo dài và không chắc chắn của việc chờ đợi phẫu thuật chuyển đổi giới tính mang lại phẩm giá/lòng tự trọng <dignity> và sự hiện diện cho chủ thể. Trong bối cảnh <landscape> chính trị toàn cầu ngày càng <increasingly> phi nhân hóa <dehumanize> và phỉ báng <vilify> người chuyển giới, việc nêu bật những trải nghiệm này đặc biệt quan trọng. Ban giám khảo hy vọng hình ảnh này sẽ khơi gợi những cuộc đàm luận rộng hơn về sự tôn trọng và công nhận <recognition> đối với các cộng đồng chuyển giới.


Phóng sự ảnh: MARIA

Nhiếp ảnh gia: Maria Abranches

📍 27 tháng 11, 2023

Một bộ đồng phục của Ana Maria được treo sẵn để mặc đi làm, tại Lisbon, Bồ Đào Nha.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/400 - ISO 400 - Máy ảnh EOS R6

Đồng phục giúp việc của Ana Maria

📍 11 tháng 12, 2023

Ana Maria chăm sóc một phụ nữ tại Lisbon, Bồ Đào Nha. Maria đã làm việc cho bà ấy được khoảng 15 năm.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/320 - ISO 1.6 - Máy ảnh EOS R6

Ana Maria chăm sóc một phụ nữ tại Lisbon

📍 11 tháng 12, 2023

Ana Maria kiệt sức sau khi giúp đỡ một khách hàng lớn tuổi <elderly> bị ngã, tại Lisbon, Bồ Đào Nha.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/250 - ISO 1 - Máy ảnh EOS R6

Ana Maria kiệt sức sau khi đỡ khách hàng bị ngã

* Xem toàn bộ phóng sự tại ĐÂY.

Cuộc sống của Ana Maria Jeremias, với vai trò là người chăm sóc và giúp việc ở Bồ Đào Nha, phản ánh trải nghiệm của vô số <countless> phụ nữ trên khắp châu Âu – những người đã đóng góp <make a contribution> quan trọng cho cuộc sống của nhiều người và nền kinh tế quốc gia.

Bị một gia đình người Bồ Đào Nha đưa từ Angola sang Bồ Đào Nha khi mới 9 tuổi với lời hứa suông về việc được đi học, Ana Maria buộc phải đổi tên, ngày sinh, và làm giúp việc. Kể từ đó, bà ấy đã dành hơn 40 năm làm việc trong nhà của người khác; “tôi đã dành cả <entire> đời để lau dọn”, bà nói. Ở Angola, tên của Ana Maria là Utima, một từ trong ngôn ngữ Umbundu có nghĩa là “trái tim”. Khi 21 tuổi, Ana Maria tự giải thoát khỏi gia đình đã đưa bà ấy sang Bồ Đào Nha, nơi bà bị lạm dụng <abuse> và phân biệt đối xử. Cuối cùng, bà đã mua được nhà riêng ở Rio de Mouro, một khu dân cư ở vùng ngoại ô <outskirt> Lisbon, bà ấy đi làm rồi về nhà hằng ngày.

Dòng người lao động nhập cư <Labor immigration> vào Bồ Đào Nha bắt đầu từ cuối thập niên 1960, ban đầu <initially> là từ các thuộc địa cũ <former colony> ở châu Phi, và sau đó, tới những năm 1990 là từ Brazil và Đông Âu. Thường thì nam giới làm trong ngành xây dựng <construction>, còn phụ nữ làm việc nhà. Tính chất của công việc phi chính thức khiến việc ước lượng <estimate> rất khó khăn, nhưng một nghiên cứu của Eurofound cho biết có khoảng 144.000 người giúp việc năm 2010, trong đó 98,3% là phụ nữ. Năm 2020, Tổ chức Lao động Quốc tế cho biết người nhập cư tại Bồ Đào Nha có mức lương thấp hơn gần 29% so với công dân bản địa.

Bằng cách tập trung vào câu chuyện của Ana Maria, nhiếp ảnh gia muốn tôn vinh <honor> cuộc đời của bà ấy, cũng như hàng ngàn người phụ nữ đồng cảnh ngộ – nhằm khuyến khích mọi người suy ngẫm <reflect> về đặc quyền <privilege> khuếch đại <amplify> tiếng nói của những người thường không được lắng nghe. Cô đặt tên <title> tác phẩm là MARIA, bởi đó là tên của chính nhiếp ảnh gia; “Maria” cũng là biệt danh thường được đặt cho người giúp việc ở Bồ Đào Nha và là tên nữ phổ biến nhất ở quốc gia này. Cô thấy rằng đặt tiêu đề MARIA là một cách thể hiện sự tôn trọng cho <pay homage to> tất cả phụ nữ.


🗣 Nhận xét của ban giám khảo:

Ban giám khảo nhận thấy dự án này rất cảm động <touching> và có chiều sâu. Nhiếp ảnh gia đã kết nối với nhân vật một cách đầy tôn trọng, ghi lại nhiều khoảnh khắc khác nhau trong đời sống thường nhật của bà. Qua những khung hình gần gũi <intimate> này, nhiếp ảnh gia làm nổi bật những chi tiết có ý nghĩa – những lời nhắc nhở <reminder> mang tính biểu tượng về hậu quả <consequence> còn kéo dài <lingering> từ quá khứ thực dân của Bồ Đào Nha. Tác phẩm khơi gợi suy nghĩ <spark reflection> về cách lịch sử vẫn tiếp tục định hình cấu trúc xã hội ngày nay.


Phóng sự ảnh: Protests in Georgia (Các cuộc biểu tình ở Georgia)

Nhiếp ảnh gia: Mikhail Tereshchenko

Hãng thông tấn: TASS Agency


Một người biểu tình <protester> (phía trước) mặc bộ đồ gấu bông khổng lồ vẫy quốc kỳ Georgia trong một cuộc biểu tình <rally> phản đối chính phủ bên ngoài tòa nhà Quốc hội <Parliament> Georgia, tại Tbilisi. Cảnh sát (xếp hàng phía sau) đang sử dụng hơi cay <tear gas> để giải tán người biểu tình.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/640 - Tiêu cự 85mm - Khẩu độ 2.8 - ISO 10 - Máy ảnh EOS R3

Người biểu tình vẫy quốc kỳ Georgia

📍 7 tháng 12, 2024

Người biểu tình ném pháo vào cảnh sát chống bạo động <riot> trong một cuộc biểu tình phản đối chính phủ tại Tbilisi, Georgia.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/2000 - Tiêu cự 85mm - Khẩu độ 1.8 - ISO 6.4 - Máy ảnh EOS R3

Người biểu tình ném pháo vào cảnh sát

📍 7 tháng 12, 2024

Đại lộ Rustaveli, chạy ngang qua Quốc hội Georgia ở Tbilisi, phủ đầy khói sau khi cảnh sát dùng hơi cay đối với người biểu tình. Những người biểu tình cố gắng tìm nơi trú ẩn <shelter> trong các ngõ hẻm <alley> gần đó <nearby>.

Thông tin kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/320 - Tiêu cự 102mm - Khẩu độ 2.8 - ISO 16 - Máy ảnh EOS R3

Cảnh sát dùng hơi cay để giải tán biểu tình

* Xem toàn bộ phóng sự tại ĐÂY.

Người dân khắp Georgia đã xuống đường vào tháng 11 năm 2024 sau khi thủ tướng <prime minister> Irakli Kobakhidze tuyên bố ngừng <suspension> đàm phán gia nhập Liên minh châu Âu trong bốn năm. Trước đó, Nghị viện châu Âu <European Parliament> đã chỉ trích <criticism> cuộc bầu cử gần đây tại Georgia giữa những cáo buộc gian lận phiếu bầu <vote rigging>. EU cũng phản đối <oppose> việc Georgia tái ban hành vào tháng 5 năm 2024 một đạo luật gây tranh cãi <controversial> về “foreign agents” (đại diện nước ngoài), tương tự như luật của Nga, gán nhãn <label> cho các tổ chức phi chính phủ và cơ quan truyền thông nhận tài trợ <funding> nước ngoài là “tổ chức hành động vì lợi ích của thế lực nước ngoài”. Liên Hợp Quốc cho rằng điều này “đe dọa nghiêm trọng <posed serious threats> đến quyền tự do <freedom> biểu đạt <expression>  hội họp <association>.

Trong khi đó, các đảng đối lập <opposition> và tổng thống bị phế truất <ousted> Salome Zourabichvili cũng phản đối chiến thắng <victory> của đảng Giấc mơ Georgia trong cuộc bầu cử quốc hội <parliamentary> vào tháng 10. EU sau đó đã tuyên bố <declare> cuộc bầu cử năm 2024 tại Georgia là không hợp lệ <invalid>, Tổ chức An ninh và Hợp tác châu Âu (Organization for Security and Co-operation in Europe - OSCE/ODIHR) - một nhóm giám sát bầu cử quốc tế - báo cáo hành vi lạm dụng <misuse> nguồn lực hành chính <administrative>, môi trường tranh cử phân cực <polarize> cũng như tình trạng đe dọa <intimidation>, cưỡng ép <coercion> cử tri lan rộng <widespread>.

Vào tháng 11 năm 2024, Nghị viện châu Âu kêu gọi tổ chức lại cuộc bầu cử, trong khi thủ tướng thân Nga Irakli Kobakhidze tố cáo EU đang “tống tiền/gây áp lực lên” <blackmail> Georgia để đổi lấy <in exchange for> tư cách thành viên <membership> EU. Ngày 28 tháng 11 năm 2024, thủ tướng Georgia thông báo dừng kế hoạch gia nhập <accession> EU, và các cuộc biểu tình nổ ra <break out> tại thủ đô Tbilisi.

Hàng ngàn người đã biểu tình <demonstrate> trước tòa nhà quốc hội. Cảnh sát sử dụng hơi cay, vòi rồng <water cannon> và đạn cao su <rubber bullet> để đàn áp. Tổ chức Phóng viên Không Biên Giới (Reporters Without Borders) cho biết hơn 70 nhà báo bị cảnh sát tấn công, bao gồm đánh đập, bắt giữ và phá hủy thiết bị.

Các cuộc biểu tình vẫn tiếp diễn sang năm 2025 bất chấp sự đàn áp <crackdown> gắt gao <severe> của chính quyền. Người biểu tình yêu cầu <demand> bầu cử lại, khôi phục <reinstatement> chính sách ủng hộ EU, và trả tự do cho những người bị giam giữ <detain>. Chính phủ đã thông qua thêm các đạo luật nhằm kiềm chế <stifle> biểu tình, ngăn cản báo chí và dập tắt tiếng nói của phe đối lập.


🗣 Nhận xét của ban giám khảo:

Ban giám khảo nhận thấy đây là một câu chuyện toàn cầu quan trọng, ghi lại <document> các cuộc biểu tình quy mô lớn chống chính phủ tại Georgia diễn ra trong bối cảnh <set against the backdrop of> tranh chấp bầu cử, căng thẳng <tension> leo thang <escalating> giữa phe phái chính trị thân Nga và thân EU, cùng với việc tái ban hành dự luật “đại diện nước ngoài”. Các bức ảnh chụp ban đêm nhấn mạnh việc sử dụng pháo như một “vũ khí đô thị” <urban weapon> mới và truyền tải nhịp độ của làn sóng biểu tình đại chúng, đồng thời đặt ra câu hỏi về cách mà các phong trào dân chủ <democratic> trên thế giới phản ứng với lực lượng cảnh sát ngày càng <increasingly> quân sự hoá <militarize>.


Phóng sự ảnh: "Democracy Dies in Darkness" ("Nền dân chủ lụi tàn trong bóng tối")

Nhiếp ảnh gia: Rafael Heygster

Tạp chí: Der Spiegel

📍 30 tháng 6, 2024

Đảng cực hữu Alternative für Deutschland (AfD) tổ chức đại hội đảng liên bang <federal> tại nhà thi đấu Grugahalle, Essen, Đức. Bên ngoài, khoảng 100.000 người biểu tình phản đối. Nhiều người Đức coi các quan điểm cực hữu của đảng này là mối đe dọa <threat> đối với nền dân chủ <democracy>.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/100 - ISO 400 - Máy ảnh Canon EOS 5D Mark IV

Đảng cực hữu Alternative für Deutschland (AfD) tổ chức đại hội đảng liên bang

📍 22 tháng 9, 2024

Thành viên và người ủng hộ đảng AfD hát một bài hát được sửa lời <lyrics> về việc trục xuất <deportation> trong một vụ việc <incident> bị cảnh sát điều tra vì hành vi kích động <incitement> thù hận <hatred>, tại Potsdam, Đức.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/125 - ISO 250 - Máy ảnh Canon EOS 5D Mark IV

Thành viên và người ủng hộ đảng AfD hát

📍 29 tháng 7, 2023

Thành viên đảng AfD bỏ phiếu <cast their votes> tại hội nghị <convention> đảng để chọn ứng cử viên cho cuộc bầu cử Nghị viện châu Âu sắp tới <upcoming>, tại Magdeburg, Đức.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/125 - ISO 125 - Máy ảnh Canon EOS 5D Mark IV

Thành viên đảng AfD bỏ phiếu

* Xem toàn bộ phóng sự tại ĐÂY.

Đảng chính trị dân tộc chủ nghĩa <nationalist> AfD của Đức đã đạt bước tiến lớn trong năm 2024, khi tăng gấp đôi tỷ lệ ủng hộ và giành được 20,8% số phiếu trong cuộc tổng tuyển cử năm 2025. Điều này diễn ra vào thời điểm các đảng dân túy <populist> đang gia tăng ảnh hưởng <gain ground> khắp châu Âu, bao gồm Pháp, Áo, Hà Lan, Hungary, Ba Lan, Tây Ban Nha và Ý.

Năm 2024, nhiếp ảnh gia đã tham dự nhiều cuộc vận động của AfD để nghiên cứu và chất vấn cách đảng này thể hiện trước công chúng. Các nhóm chính trị cực hữu và dân túy – tuyên bố <profess> không tin tưởng truyền thông chính thống <mainstream> – ngày càng thông thạo <adept at> trong việc sử dụng truyền thông mới để lan truyền tư tưởng <ideology>. Phe đối lập cáo buộc <accuse> họ khuếch đại thông tin sai lệch <misinformation> và tin giả <fake>, gieo rắc chia rẽ <division> và thù hận, đồng thời đe dọa đến nền dân chủ.

AfD ngày càng nghiêng về cực hữu trong những năm qua, và bị cáo buộc có tư tưởng phân biệt chủng tộc <racism>, bài Hồi giáo <Islamophobia> cực đoan <extremism>. Lãnh đạo đảng tại Thuringia, ông Björn Höcke, đã hai lần bị phạt <fine> vì sử dụng khẩu hiệu <slogan> thời Đức Quốc Xã <Nazi>. Tạp chí Der Spiegel chỉ ra rằng đảng này ngày càng <increasingly> công khai bác bỏ <reject> các nguyên tắc dân chủ <democratic principle> .

AfD tự xưng là “đảng của những người yếu thế <little people>”, chống lại giới cầm quyền và hỗ trợ những người bị gạt ra ngoài lề xã hội <marginalized>. Tuy nhiên, họ cũng đang thu hút thêm nhiều cử tri bằng cách khai thác <tap into> sự vỡ mộng <disillusionment> về giới chính trị, sự mất niềm tin vào truyền thông chính thống và thái độ thù địch <antagonism> với người nhập cư. Đặc biệt, nhiều nam thanh niên đang chuyển sang cánh hữu. Trung tâm Nghiên cứu Pew năm 2024 cho thấy 26% nam giới Đức có cái nhìn tích cực về AfD, con số này với nữ giới chỉ là 11%. Ở phạm vi rộng hơn, Nghiên cứu Bầu cử châu Âu năm 2024 phát hiện ra <reveal> rằng 60% nam giới dưới 30 tuổi tại EU sẽ cân nhắc bỏ phiếu cho phe cực hữu – tỷ lệ này cao hơn nhiều so với phụ nữ. Tuy vậy, sự trỗi dậy của AfD cũng kéo theo các cuộc biểu tình phản đối trên diện rộng. Hơn bốn triệu người đã xuống đường phản đối phe cực hữu tại Đức trong năm 2024.


🗣 Nhận xét của ban giám khảo:

Ban giám khảo đánh giá đây là một câu chuyện đặc biệt quan trọng <significant> trong việc ghi lại sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân túy <populism> tại Đức, cũng như những thay đổi lớn hơn trong chính trị mà tự nhận là bảo vệ <uphold> nền dân chủ nhưng thực chất lại làm suy yếu <undermining> nó. Nhiếp ảnh gia đã đạt được điều hiếm thấy <rarity> trong nhiếp ảnh chính trị: khéo léo vạch trần lớp mặt nạ <unmask> được các chính trị gia dàn dựng kỹ lưỡng nhằm che giấu <conceal> động cơ <motive> của mình. Mỗi bức ảnh đều chứa đựng một yếu tố lệch pha/bất thường <off-kilter>, phá vỡ <disrupt> vẻ bề ngoài và phơi bày <expose> bản chất trình diễn <performative> của đảng cực hữu AfD. Ban giám khảo đánh giá bộ ảnh này chỉ vài ngày trước cuộc tổng tuyển cử Đức – khi AfD đang đứng ở vị trí thứ hai – và cho rằng tác phẩm này vừa mang tính thời sự vừa thiết yếu.


Dự án dài hạn: It Smells of Smoke at Home (Mùi khói ở quê nhà)

Nhiếp ảnh gia: Aliona Kardash

DOCKS Collective, thực hiện cho tạp chí Stern


Khung cảnh nhìn từ cửa sổ máy bay trên đường tới Tomsk, Siberia, Nga. Sau khi Nga bắt đầu cuộc xâm lược <invasion> Ukraine, EU và Anh đã đóng cửa không phận <airspace> đối với máy bay Nga. Nga ăn miếng trả miếng <tit-for-tat> bằng cách đóng cửa không phận đối với các quốc gia áp đặt lệnh cấm các chuyến bay của Nga, khiến việc Aliona quay về quê nhà từ Đức trở nên khó khăn và tốn kém hơn.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/4 - ISO 12.8 - Máy ảnh Z 6_2

Khung cảnh nhìn từ cửa sổ máy bay trên đường tới Tomsk

📍 30 tháng 8, 2023

Cờ Nga, cờ của các đơn vị thuộc lực lượng vũ trang Nga, và cờ của nhóm Wagner, bay trên mộ <grave> của những binh sĩ tử trận tại Ukraine, trong một nghĩa trang <cemetery> ở Tomsk, Nga.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/1000 - ISO 100 - Máy ảnh Z 6_2

Một nghĩa trang ở Tomsk, Nga

Vì bà của Aliona hiếm khi ra khỏi nhà ở Tomsk, Nga, chiếc tivi (trong ảnh đang chiếu bài phát biểu của Tổng thống Putin) là cánh cửa hiếm hoi để bà nhìn ra thế giới.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/20 - ISO 100 - Máy ảnh Z 6_2

TV tại nhà bà của Aliona

Mẹ của Aliona học tiếng Đức trong lúc sử dụng thiết bị hồng ngoại <infrared> để chữa <heal> chân gãy, tại Tomsk, Nga. Bà rất muốn sang Đức thăm Aliona một ngày nào đó. Cả cha mẹ cô đều chưa từng ra nước ngoài và chưa thấy nơi ở mới của cô.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/100 - ISO 1.6 - Máy ảnh Z 6_2

Mẹ của Aliona học tiếng Đức

📍 2 tháng 4, 2024

Hình ảnh từ một cuộc tấn công bằng máy bay không người lái nhắm vào mục tiêu ở Ukraine được trưng bày <display> cùng các “chiến lợi phẩm” từ tiền tuyến, trong triển lãm “Người Tomsk trong Chiến dịch Quân sự <Military> Đặc biệt”, tại một bảo tàng lịch sử địa phương ở Tomsk, Nga. Các video từ tiền tuyến, vật dụng cá nhân của binh sĩ, và “kỷ vật” <memento> ví dụ như tấm biển <plaque> lấy từ một trường học (góc trên bên phải) được đem ra trưng bày.

Thông số kỹ thuật:

Tốc độ màn trập 1/80 - ISO 500 - Máy ảnh Z 6_2

triển lãm “Người Tomsk trong Chiến dịch Quân sự Đặc biệt”

* Xem toàn bộ dự án tại ĐÂY.

Lệnh cấm trên thực tế/Lệnh cấm gián tiếp <de facto ban> của Nga đối với các cơ quan truyền thông chỉ trích <critical media>, chặn mạng xã hội và đàn áp <suppress> các cuộc biểu tình phản chiến <anti-war> đã tạo ra một “thực tại thay thế” cho công dân nước này: một thực tại với góc nhìn riêng, nơi cuộc xâm lược toàn diện Ukraine chỉ là “chiến dịch quân sự đặc biệt” (như chính phủ Nga ban đầu khẳng định <insist>). Trong câu chuyện này, Aliona Kardash – sinh ra ở Siberia nhưng hiện đang cư trú tại Đức – suy ngẫm về nỗi đau mất quê hương và tình yêu dành cho những người tin vào một phiên bản thực tại khác.

Chỉ một tuần sau khi <A week into> cuộc xâm lược bắt đầu năm 2022, Tổng thống Putin ban hành các luật kiểm duyệt <censorship> khiến việc chỉ trích <criticism> cuộc chiến là trọng tội <grave offense>. Ngay cả việc dùng từ “chiến tranh” thay cho “chiến dịch quân sự đặc biệt” cũng có thể bị truy tố. Những điều luật này ngày càng được siết chặt. Người biểu tình ôn hòa phản đối chiến tranh có thể bị cáo buộc “sử dụng bạo lực <violence> với cảnh sát”, “kích động thù hận” hay thậm chí là “phản quốc” <treason>. Các kênh truyền hình tư nhân độc lập bị cấm phát sóng; nhiều hãng tin phương Tây không thể truy cập; cơ quan quản lý <regulator> truyền thông Roskomnadzor kiểm duyệt các trang tin độc lập hoặc có thể tuyên bố chúng là “những tổ chức không mong muốn <undesirable>” (chỉ cần đề cập đến hay trích dẫn cũng có thể dẫn đến tố tụng <proceedings> hình sự). Các phương tiện truyền thông còn lại đều do nhà nước hoặc các đồng minh <ally> của Điện Kremlin sở hữu. EU đã cáo buộc Nga thực hiện “một chiến dịch quốc tế có hệ thống <systematic> nhằm tung tin sai lệch <disinformation>, thao túng <manipulation> thông tin và bóp méo sự thật để tăng cường <enhance> chiến lược của mình”.

Giống như nhiều người Nga sống ở nước ngoài, Aliona phải đối mặt với sự bóp méo thông tin đến mức khiến gia đình cô ở quê nhà như sống trong một vũ trụ song song <parallel universe>. Cô ấy quyết định ghi lại một nhật ký bằng hình ảnh để lưu giữ những gì đang thực sự xảy ra. Cô đặt câu hỏi: Bạn sẽ trở thành ai khi chính gia đình mình bỗng như người xa lạ? Làm sao tìm được tiếng nói chung khi không còn lời nào để nói? Trở về quê hương Tomsk ở Siberia, Aliona tìm cách ghi lại cách chiến tranh biến đổi <transform> chúng ta, và duy trì niềm tin <sustain the belief> rằng sợi dây liên kết cá nhân mạnh mẽ hơn những thế lực đang chia rẽ <tear apart> chúng ta. 


🗣 Nhận xét của ban giám khảo:

Ban giám khảo nhận thấy dự án dài hạn <long-term> này mang lại hiểu biết sâu sắc <insight> mang tính cá nhân về những rạn nứt <fracture> trong xã hội Nga kể từ khi cuộc xâm lược toàn diện Ukraine bắt đầu, tiết lộ <reveal> sự phức tạp <complexity> thường bị bỏ qua <overlook> khi nhìn Nga như một khối thống nhất <monolith>. Qua các bức ảnh, nhiếp ảnh gia truyền tải <convey> nỗi buồn <melancholy> của mình khi sự gắn kết với gia đình bị ảnh hưởng bởi tuyên truyền <propaganda> nhà nước, và phải vật lộn với <grapple with> tình thế tiến thoái lưỡng nan <dilemma> phổ biến: làm thế nào để giữ lấy người thân khi họ bị kiểm soát bởi nhà nước. Khi xung đột <conflict> ngày càng <increasingly> khiến các nhà báo bị cuốn vào câu chuyện của chính mình, dự án này phản ánh sắc thái tinh tế trong lời kể của họ, ghi lại trải nghiệm cá nhân nhưng mang tính cộng hưởng <resonance> toàn cầu.

Comments


©2021 bởi Transderledge. Tự hào được xây dựng từ Wix.com

bottom of page