What good is a photograph?
The Washington Post (By Finbarr O'Reilly - October 10, 2024 at 6:45 a.m. EDT)
Bài gốc: https://www.washingtonpost.com/opinions/2024/10/10/sudan-war-photography-refugess-darfur-suffering/
Mức độ: Trung bình - B
CEFR level | Số từ | Tỉ lệ |
Tổng | 503 | 100% |
A1 | 304 | 60% |
A2 | 52 | 10% |
B1 | 32 | 6% |
B2 | 36 | 7% |
C1 | 15 | 3% |
Không phân loại | 64 | 13% |
Hình ảnh từ những nơi bị chiến tranh tàn phá như Sudan cũng bất lực trước sự thờ ơ của thế giới. Nhưng việc tạo ra chúng vẫn rất quan trọng.
Finbarr O'Reilly là thành viên của VII Photo Agency và đồng tác giả của cuốn sách Shooting Ghosts: A U.S. Marine, a Combat Photographer, and Their Journey Back from War. (tạm dịch “Chụp lại những bóng ma: Một lính thủy đánh bộ Hoa Kỳ, một nhiếp ảnh gia chiến trường, và hành trình trở về từ chiến tranh”)
METCHE, Chad — “Các nhiếp ảnh gia chiến trường là nhà sử học <historian>, nghệ sĩ, người vượt ranh giới <trespass>, và là những kẻ cướp <bandit> cảm xúc với động cơ <motive> phức tạp <complicated> và mâu thuẫn <contradictory>, có cả động cơ tốt và xấu,” nhà điều tra <investigator> nhân quyền Corinne Dufka đã viết trong cuốn sách của mình This Is War: Photographs from a Decade in Conflict (tạm dịch “Đây là chiến tranh: Những bức ảnh từ một thập kỷ xung đột”) xuất bản năm 2023, ghi chép <chronicle> sự nghiệp trước đây của bà là một nhiếp ảnh gia tin tức ghi lại các cuộc xung đột <conflict> trong thập niên 1990, bao gồm Bosnia, El Salvador, Rwanda, Liberia, Sudan và Congo.
Chúng ta có thể cho rằng các phóng viên ảnh <photojournalist> tạo ra một hồ sơ pháp y <forensic> về những gì đã xảy ra để buộc thủ phạm <perpetrator> phải chịu trách nhiệm, nhưng tôi thấy vai trò của chúng tôi khiêm tốn <modest> hơn nhiều: Chúng tôi đóng góp một phần nhỏ vào dòng chảy thông tin lớn, từ đó có thể góp phần mang lại sự thay đổi dần dần.
Hoặc là cũng có thể chẳng thay đổi được gì.
Vào tháng 8, tôi đã dành hai tuần ở miền đông nước Chad, nơi hơn 800.000 người Sudan đang sống sau khi chạy trốn <flee> khỏi những làn sóng thanh trừng sắc tộc <ethnic> và bạo lực <violence> tình dục tại khu vực Darfur ở phía tây Sudan, nơi một cuộc diệt chủng <genocide> đã dẫn đến cái chết của 300.000 người cách đây 20 năm.
Tôi đã đưa tin về cuộc chiến đó ở Darfur vào năm 2004 với tư cách là phóng viên <correspondent> của Reuters. Những câu chuyện tôi viết khi đó ngắn gọn <brief> và có tác động không đáng kể. Tôi sớm chuyển từ viết báo sang nhiếp ảnh, hy vọng rằng tác động về mặt cảm xúc <emotional> của hình ảnh có thể nêu bật cuộc xung đột này.
Cuộc chiến ở Sudan đã khiến 12 triệu dân thường <civilian> phải rời bỏ nhà cửa, hầu hết là từ khi cuộc chiến giữa hai vị tướng đối địch nổ ra <erupt> vào tháng 4 năm 2023. Điều này đã tạo ra cuộc khủng hoảng <crisis> di cư lớn nhất thế giới. Các chuyên gia cảnh báo rằng Sudan đang phải đối mặt với nạn đói <famine> ở quy mô chưa từng thấy kể từ nạn đói ở Ethiopia những năm 1980. Có rất nhiều <abound> báo cáo về tội ác thảm sát.
Tuy nhiên, cuộc khủng hoảng ngày càng trầm trọng <spiraling> này hầu như không khơi dậy được ý chí chính trị để kiềm chế <rein> các bên tham chiến trong một thế giới đang bận tâm tới <preoccupied by> các cuộc xung đột leo thang <escalating> ở Ukraine và Trung Đông.
Cuộc đấu tranh của tôi với vai trò là một nhiếp ảnh gia đã sống và làm việc ở châu Phi trong 25 năm qua là chống lại sự thờ ơ, thứ khiến cho những cuộc chiến tranh thảm khốc <catastrophic> của châu lục này tiếp tục kéo dài <drag on>.
Necropolitics, khái niệm <notion> này gán <assign> giá trị khác nhau cho mạng sống con người — cụ thể là <namely> những người càng xa rời các trục đặc quyền <privilege> và quyền lực, mạng sống của họ càng bị coi là <be deemed to> ít giá trị — có nghĩa là những cuộc chiến tranh ở châu Phi, mà phần lớn <largely> bị bỏ qua, vẫn mắc kẹt <trapped> trong vòng lặp tự củng cố.
Các nhiếp ảnh gia có thể khao khát <aspire> chụp được những cảnh làm dậy sóng <galvanize> dư luận dậy sóng và gây áp lực buộc các nhà lãnh đạo thế giới phải hành động để chấm dứt chiến tranh, nhưng rất ít hình ảnh — nếu có — làm được điều đó. Những bức ảnh chân thực và gây chấn động nhất từ Ukraine và Gaza hầu như không khiến sự tàn sát <carnage> giảm bớt.
Vì vậy, tôi tập trung vào những tương tác <interaction> nhẹ nhàng, những cuộc trò chuyện và cử chỉ <gesture> lặng lẽ. Tôi luôn ngạc nhiên bởi sự cởi mở và thật thà <candor> mà mọi người chia sẻ về cuộc sống và trải nghiệm của họ, dù cho có đau thương đến đâu.
Cuối cùng, có lẽ các bức ảnh chỉ đơn giản là nhắc nhở chúng ta về những gì đã xảy ra. Nếu tôi làm tốt công việc của mình, tấm ảnh sẽ thể hiện sự đồng cảm và quan tâm <concern>. Phần còn lại tùy thuộc vào những người nắm giữ <wield> quyền lực thực sự thực hiện phận sự của mình.
Comments