top of page

Tương lai về chiến tranh tự hành hoàn toàn, được hỗ trợ bởi AI đã thành hiện thực (P2)

The AI-Powered, Totally Autonomous Future of War Is Here (P2)

WIRED (By Will Knight - Jul 25, 2023 6:00 AM)

Mức độ: B - Trung bình

CEFR level

Số từ

Tỉ lệ

Tổng

1199

100%

A1

719

60%

A2

125

10%

B1

57

5%

B2

76

6%

C1

48

4%

Không phân loại

174

15%

NHỮNG DẤU HIỆU TÍCH CỰC LE LÓI <GLIMMERING> về công nghệ tự hành <autonomous> đã tồn tại trong quân đội Hoa Kỳ qua nhiều thập kỷ, từ phần mềm lái tự động <autopilot> trong máy bay và máy bay không người lái <drone> cho đến súng gắn trên boong tự động bảo vệ tàu chiến <warship> khỏi tên lửa <missile> đang lao tới. Nhưng đây là những hệ thống hạn chế, được thiết kế để thực hiện những chức năng cụ thể <specified> trong các môi trường và tình huống cụ thể. Tự hành, có lẽ vậy, nhưng không thông minh. Mãi cho đến năm 2014, những sĩ quan cao cấp <top brass> tại Lầu Năm Góc <Pentagon> mới bắt đầu xem xét <contemplate> công nghệ tự hành hiện đại hơn như một giải pháp cho một vấn đề quan trọng <grand> hơn nhiều.


Bob Work, thứ trưởng <deputy secretary> quốc phòng vào thời điểm đó, đã lo ngại <concerned> rằng các đối thủ <rival> địa chính trị <geopolitical> đang “tiệm cận ngang hàng” với quân đội Hoa Kỳ. Ông ấy muốn biết làm thế nào để “lấy lại <regain> thế thượng phong <overmatch>,” ông nói—làm sao để đảm bảo <ensure> rằng ngay cả khi Hoa Kỳ không thể triển khai nhiều binh lính, máy bay và tàu như Trung Quốc chẳng hạn, thì họ vẫn có thể kết thúc <emerge> thắng lợi trong bất kỳ cuộc xung đột tiềm ẩn <potential> nào. Vì vậy, Work đã hỏi một nhóm các nhà khoa học và công nghệ rằng Bộ Quốc phòng nên tập trung nguồn lực vào đâu. Ông nhắc lại <recall>: “Họ trả lời rằng đó chính là sự tự hành <autonomy> được hỗ trợ bởi AI. Ông bắt đầu thực hiện một chiến lược quốc phòng <national defense> nhằm phát triển <cultivate> những đổi mới <innovation> từ lĩnh vực <sector> công nghệ, bao gồm cả những khả năng/năng lực <capability> mới <newly> xuất hiện do máy học <machine learning> mang lại.


Nói thì dễ hơn làm. Bộ Quốc phòng (DOD - Department of Defense) đã xây dựng một số dự án nhất định—bao gồm Sea Hunter, một tàu chiến thử nghiệm <experimental> trị giá 20 triệu đô la và Ghost Fleet Overlord, một đội tàu nhỏ <flotilla> thông thường <conventional> được sửa đổi và trang bị thêm những bộ phận mới <retrofit> để hoạt động tự động—nhưng đến năm 2019, những cố gắng <attempt> của Bộ nhằm tận dụng <tap into> Những gã khổng lồ công nghệ (Big Tech) không ổn định <stuttering>. Nỗ lực tạo ra một cơ sở hạ tầng <infrastructure> đám mây duy nhất để hỗ trợ AI trong các hoạt động quân sự đã trở thành vấn đề chính trị nhức nhối <hot potato> và đã dừng lại. Một dự án của Google liên quan đến việc sử dụng AI để phân tích hình ảnh trên không <aerial> đã vấp phải cơn bão chỉ trích <criticism> của công chúng và sự phản đối của nhân viên. Khi Hải quân công bố kế hoạch chế tạo tàu năm 2020, một dàn ý <outline> về cách các hạm đội <fleet> Hoa Kỳ sẽ phát triển <evolve> trong ba thập kỷ tới, nó đã nhấn mạnh tầm quan trọng của các hệ thống không người lái, đặc biệt là các tàu mặt nước và tàu lặn cỡ lớn—nhưng chỉ được phân bổ <allocate> một số tiền tương đối <relatively> thấp để phát triển chúng.


Tại một văn phòng nhỏ nằm sâu trong Lầu Năm Góc, một cựu <former> phi công Hải quân tên là Michael Stewart đã nhận thức rõ vấn đề này. Được giao nhiệm vụ giám sát <oversee> việc phát triển các hệ thống chiến đấu <combat> mới cho hạm đội <fleet> Hoa Kỳ, Stewart bắt đầu cảm thấy rằng Hải quân giống như Bộ phim bom tấn <blockbuster> đang mộng du <sleepwalk> trong thời đại <era> Netflix. Nhiều năm trước, tại Trường Kinh doanh Harvard, ông đã tham dự các lớp học của Clay Christensen, một giảng viên <academic> nghiên cứu lý do tại sao các doanh nghiệp <enterprise> lớn, thành công lại bị cản trở <disrupt> bởi những công ty nhỏ hơn mới tham gia thị trường —thường là do việc tập trung vào hoạt động kinh doanh hiện tại khiến họ bỏ lỡ các xu hướng công nghệ mới. Như Stewart đã nhận thấy, câu hỏi đặt ra cho Hải quân là làm thế nào để đẩy nhanh <hasten> việc áp dụng <adoption> người máy và trí tuệ nhân tạo mà không bị sa lầy vào <mired in> quan liêu thể chế <institutional bureaucracy>.


Những người khác vào thời điểm đó cũng đang suy nghĩ theo chiều hướng tương tự. Chẳng hạn <For instance>, vào tháng 12 năm đó, các nhà nghiên cứu tại RAND, tổ chức nghiên cứu chính sách <think tank> quốc phòng do chính phủ tài trợ, đã xuất bản một báo cáo đề xuất một con đường thay thế <alternate>: Thay vì cấp kinh phí <funding> cho một số ít <handful> hệ thống tự hành có giá <price> quá cao, tại sao không mua những hệ thống rẻ hơn theo số lượng lớn? Dựa trên một số trò chơi chiến tranh về cuộc xâm lược <invasion> Đài Loan của Trung Quốc, báo cáo của RAND cho rằng việc triển khai <deploy> một số lượng lớn máy bay không người lái chi phí thấp có thể cải thiện đáng kể <significantly> tỷ lệ <odd> chiến thắng <victory> của Hoa Kỳ. Bằng cách cung cấp hình ảnh của mọi con tàu <vessel>eo biển <strait> Đài Loan, các máy bay không người lái giả định <hypothetical> - mà RAND gọi là <dub> "mèo con <kitten>" - có thể cho phép Mỹ nhanh chóng tiêu diệt hạm đội của kẻ địch. (Một tạp chí quân sự <military> Trung Quốc đã lưu ý về dự đoán này vào thời điểm đó, thảo luận về tiềm năng <potential> của xiao mao, cụm từ tiếng Trung có nghĩa là “mèo con” ở eo biển Đài Loan.)

Nguồn: GETTY IMAGES; Art: JULIEN GOBLED

Đầu năm 2021, Stewart và một nhóm đồng nghiệp đã soạn thảo một tài liệu dài 40 trang có tên là Bộ khung <Framework> Chiến dịch Vận hành tự động. Nó vạch ra <outline> một kế hoạch rời rạc/hiếu chiến <scrappy>, độc đáo cho việc sử dụng các hệ thống tự hành của Hải quân, từ bỏ <forgo> việc thu mua <procurement> thông thường <conventional> để chuyển sang thử nghiệm với các nền tảng robot giá rẻ. Nỗ lực này sẽ có sự tham gia của một nhóm nhỏ nhưng đa dạng <diverse>—các chuyên gia về trí tuệ nhân tạo và người máy, các chuyên gia về chiến lược hải quân <naval>—có thể làm việc cùng nhau để nhanh chóng thực hiện <implement> những ý tưởng. “Đây không chỉ là về các hệ thống tự hành,” Stewart nói. “Nó cũng như—nếu không muốn nói là hơn cả—một câu chuyện về tổ chức <organizational>.”


Kế hoạch của Stewart đã thu hút sự chú ý của Phó <Vice> Đô đốc <Admiral> Brad Cooper của Hạm đội 5, có phạm vi <territory> trải dài <span> 2,5 triệu dặm vuông trên mặt biển, từ Kênh đào <Canal> Suez quanh Bán đảo <Peninsula> Ả Rập đến Vịnh Ba Tư. Khu vực này có nhiều tuyến <lane> vận chuyển <shipping> vừa quan trọng <vital> đối với thương mại toàn cầu, vừa đầy rẫy <rife> nạn đánh bắt trái phép và buôn lậu. Theo Stewart, kể từ lúc Chiến tranh vùng Vịnh kết thúc, khi một số sự chú ý và nguồn lực <resource> của Lầu Năm Góc chuyển <shift> sang châu Á, Cooper đã tìm cách làm nhiều việc hơn với chi phí ít hơn. Iran đã tăng cường <intensify> những cuộc tấn công vào các tàu thương mại, bao vây chúng bằng thuyền máy có vũ trang <armed> và thậm chí tấn công <strike> bằng máy bay không người lái và thuyền điều khiển <operate> từ xa.


Cooper đề nghị Stewart tham gia với anh và Brasseur ở Bahrain, và cả ba người cùng nhau bắt đầu thành lập Lực lượng Đặc nhiệm 59. Họ tìm hiểu các hệ thống tự hành đã được sử dụng ở những nơi khác trên thế giới — ví dụ như để thu thập dữ liệu khí hậu hoặc giám sát <monitor> các dàn khoan dầu ngoài khơi <offshore>—và kết luận rằng việc cho thuê và sửa đổi <modify> phần cứng <hardware> sẽ tiêu tốn một phần nhỏ <fraction> chi phí mà Hải quân thường chi cho các con tàu mới. Lực lượng Đặc nhiệm 59 sau đó sẽ sử dụng phần mềm do AI điều khiển để ghép các bộ phận lại với nhau. Cooper nói với tôi: “Nếu các hệ thống vận hành tự động mới có thể hoạt động ở những vùng biển phức tạp này, thì chúng tôi tin rằng chúng có thể được nhân rộng <scale> cho các hạm đội khác của Hải quân Hoa Kỳ”.


Khi họ thành lập lực lượng đặc nhiệm mới, những vùng biển đó ngày càng trở nên phức tạp hơn. Vào rạng sáng ngày 29 tháng 7 năm 2021, một tàu chở dầu có tên Mercer Street đang đi về phía bắc dọc theo bờ biển của Oman, trên đường <en route> từ Tanzania đến Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất (UAE), thì hai máy bay không người lái màu đen, hình chữ V xuất hiện ở đường chân trời <horizon>, bay vút qua <sweep> bầu trời quang đãng trước khi phát nổ trên biển. Một ngày sau, sau khi thủy thủ đoàn <crew> đã thu thập một số mảnh vỡ <debris> dưới nước và báo cáo vụ việc <incident>, chiếc máy bay không người lái thứ ba đã bổ nhào xuống và ném bom <dive-bomb> vào nóc phòng điều khiển của tàu, lần này kích nổ <detonate> một chất nổ <explosive> phá huỷ <rip through> căn phòng, khiến hai thủy thủ thiệt mạng. Các nhà điều tra <Investigator> kết luận rằng ba "máy bay không người lái tự sát <suicide>" được sản xuất tại Iran là nguyên nhân <be to blame>.


Mối đe dọa <threat> chính mà Stewart đang lưu tâm là Trung Quốc. “Mục tiêu của tôi là nhanh chóng đưa ra những thiết bị rẻ hoặc đỡ tốn kém hơn—trong vòng 5 năm—để gửi đi một thông điệp răn đe <deterrent>,” anh nói. Nhưng Trung Quốc tất nhiên cũng đang đầu tư <investment> đáng kể <substantial> vào sự tự hành <autonomy> trong quân sự. Một báo cáo của Đại học Georgetown vào năm 2021 cho biết Quân đội Giải phóng <Liberation> Nhân dân chi hơn 1,6 tỷ đô la cho công nghệ này mỗi năm—tương đương với Hoa Kỳ. Báo cáo cũng lưu ý rằng các tàu tự hành tương tự như những chiếc đang được Lực lượng Đặc nhiệm 59 sử dụng là trọng tâm chính của hải quân Trung Quốc. Họ đã phát triển một bản sao <clone> của Sea Hunter, cùng với thứ được cho là <reportedly> một tàu mẹ <mothership> không người lái lớn.


Tuy nhiên, Stewart không thấy nhiều sự quan tâm với nỗ lực của mình cho đến khi Nga xâm chiếm <invade> Ukraine. “Nhiều người gọi cho tôi và nói, 'Anh có biết rõ về thiết bị tự hành mà anh đang nói đến không? OK, hãy cho tôi biết thêm về nó,'” anh ấy kể lại. Giống như các thủy thủ và quan chức <official>mà tôi gặp ở Bahrain, anh không bình luận cụ thể về tình hình - không phải về cuộc tấn công bằng thuyền không người lái ở Sevastopol; không phải về gói viện trợ <aid>trị giá 800 triệu USD mà Hoa Kỳ dành cho Ukraine vào mùa xuân năm ngoái, trong đó bao gồm một số lượng không xác định “tàu phòng thủ bờ biển <coastal> vận hành tự động <unmanned>”; không phải về nỗ lực của Ukraine để phát triển máy bay không người lái sát thủ tự hành hoàn toàn <fully>. Tất cả những gì Stewart sẽ nói là: “Dòng thời gian chắc chắn đang thay đổi.”

Comments


©2021 bởi Transderledge. Tự hào được xây dựng từ Wix.com

bottom of page