TIME 100: The Most Influential People of 2024 (Artists)
TIME (APRIL 15, 2024 8:00 AM EDT)
Mức độ: B - Trung bình
CEFR level | Số từ | Tỉ lệ |
Tổng | 2568 | 100% |
A1 | 1749 | 68% |
A2 | 161 | 6% |
B1 | 78 | 3% |
B2 | 123 | 5% |
C1 | 68 | 3% |
Không phân loại | 389 | 15% |
Dua Lipa
VIẾT BỞI PATTY SMITH
Cô ấy chuyển động nhẹ nhàng trong một thế giới nặng nề—táo bạo, vui tươi và thấu hiểu bản thân <self-aware>.
Cô lên tiếng <outspeak> một cách thận trọng <thoughtfully> cho những người bị áp bức <oppress> và phải di dời <displace>. Cô ấy thành lập <found> một nền tảng biên tập <editorial> có ảnh hưởng <influential>, Service95, để đưa tin về các chủ đề văn hóa và đề cập đến những mối quan tâm/lo ngại <concern> nhân đạo <humanitarian>. Cô tin tưởng vào gia đình, biết ơn bố mẹ và ủng hộ <supportive> anh chị em <sibling>.
Cô ấy rời nhà năm 15 tuổi để biến giấc mơ âm nhạc của mình thành hiện thực. Cô quyết tâm <driven>, tự lập và có khát khao <desire> kiến thức. Cô ấy kêu gọi <appeal> các nghệ sĩ trẻ hãy để tâm <mindful> đến thế giới xung quanh.
Cô là chính mình, cố gắng <strive> định nghĩa lại <redefine> vũ trụ nhạc pop. Cô ấy là Dua Lipa. Dua trong tiếng Albania nghĩa là tình yêu.
Cô tung ra ca khúc "Houdini" với hình ảnh chiếc chìa khóa nhỏ trên đầu lưỡi. Người ta có thể dễ dàng tưởng tượng cô ấy đang cầm một chùm những chiếc chìa khóa như vậy, chủ nhân <master> của vương quốc <kingdom> không ngừng phát triển <evolve> của mình.
Smith là một ca sĩ, nhạc sĩ và tác giả sách
Dev Patel
VIẾT BỞI DANIEL KALUYA
Tôi gặp Dev Patel lần đầu trong buổi đọc kịch bản đầu tiên của bộ phim Skins, khi anh ấy chưa từng xuất hiện trên TV. Anh tràn đầy sức sống <full of life> và cả hai chúng tôi đều không thể tin rằng mình lại phải nghỉ học để làm điều này. Sau phim Triệu phú ổ chuột, tôi đã đi từ ăn cùng anh ấy ở Wetherspoons cho đến xem anh ấy ở giải thưởng Quả cầu vàng <Golden Globes>, chỉ trong vòng một tháng—và anh ấy vẫn đến thăm tôi khi quay trở lại.
Dev tỏa ra <radiate> lòng tốt <goodness>. Sự nhân hậu <humanity> của anh ấy tỏa sáng mỗi khi anh xuất hiện duyên dáng <grace> trên màn ảnh, làm bạn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ủng hộ <root for> anh ấy ngay cả khi nhân vật của anh đang làm điều xấu; sự hiện diện <presence> của anh ấy khiến bạn hiểu anh đến từ đâu. Với sự nghiệp luôn thăng tiến <elevate>, tôi yêu thích vai diễn mới nhất của anh ấy trong Monkey Man. Mang đến cho chúng ta sự đồng cảm mãnh liệt <fierce>, sâu sắc <soulful>, một cơn thịnh nộ <rage> được truyền tải, những sắc thái <shade> của anh mà chúng ta vẫn chưa thấy — biết rằng anh ấy rất say mê <be into sth> võ thuật <martial art> trong Skins, anh đã tập hợp tất cả lại. Monkey Man là khoảnh khắc của anh ấy và là một màn ra mắt <debut> xuất sắc với vai trò đạo diễn.
Dev đặt ra tiêu chuẩn <set the pace>. Anh ấy không có giới hạn. Anh không hề sợ hãi. Trách nhiệm của thế hệ chúng ta là đi vào những không gian quen thuộc và nhìn chúng qua những góc nhìn <perspective> mới, từ đó tạo ra, tìm kiếm và chia sẻ một không gian chưa từng được tiếp xúc trước đây. Anh ấy có tài năng đó. Anh tiếp tục vượt qua chính mình và làm chúng ta ngạc nhiên, và tất cả chúng ta đang chờ đợi xem anh ấy sẽ đưa chúng ta đến đâu tiếp theo.
Kaluuya là diễn viên từng đoạt giải Oscar
21 Savage
VIẾT BỞI BURNA BOY
Tôi tin tưởng <trust> vào trực giác/linh cảm <gut> khi nói đến âm nhạc và các sản phẩm hợp tác <collaboration> của mình, đồng thời tôi thấy mình bị thu hút một cách tự nhiên bởi những nghệ sĩ như 21 Savage—những người giữ vững niềm tin <conviction> của mình và luôn bất chấp <defy> các ràng buộc <constraint> đặt <impose> lên họ. Giống như 21 Savage, tôi biết cảm giác vượt qua những khởi đầu khó khăn <challenging> là như thế nào và điều đó khiến thành công của anh ấy trở nên xuất sắc <remarkable> hơn nhiều. Xuyên suốt các tác phẩm của anh — bao gồm cả album mới nhất, American Dream (Giấc mơ Mỹ), mở đầu bằng suy ngẫm <reflection> của mẹ anh ấy về câu chuyện nhập cư <immigration> của họ — 21 Savage duy trì <maintain> sự chân thật <authenticity> mà đã gây được tiếng vang <resonate> sâu sắc <deeply>. Cách tiếp cận <approach> rap của anh chân thật <genuine> một cách mới mẻ <refreshingly>; anh ấy nói chuyện với chúng ta theo cách gần gũi <relatable>, dễ dàng xử lý <navigate> sự phức tạp <complexity> của thể loại <genre> này. Cho dù anh đề cập đến những chủ đề quan trọng <weighty> hay đưa ra những khoảnh khắc hài hước nhẹ nhàng <levity>, cách truyền tải <delivery> của anh ấy vẫn hấp dẫn <compelling>. Gần đây tôi có vinh dự được chia sẻ một trong những cột mốc quan trọng <significant> nhất của tôi với 21 Savage, biểu diễn cùng anh tại lễ trao giải Grammy. Tôi rất hào hứng để được chứng kiến <witness> sự phát triển <evolution> mạnh hơn trong nghệ thuật của anh ấy và tác động mà anh tiếp tục tạo ra trên sân khấu thế giới.
Burna Boy là nhạc sĩ từng đoạt giải Grammy
Alia Bhatt
VIẾT BỞI TOM HARPER
Alia Bhatt là một tài năng lớn. Cô ấy không chỉ là một trong những diễn viên hàng đầu thế giới, được ngưỡng mộ vì hơn một thập kỷ làm việc trong ngành điện ảnh Ấn Độ - cô còn lãnh đạo một cách chính trực <integrity> với vai trò là một nữ doanh nhân và nhà từ thiện <philanthropist>.
Tôi gặp Alia trong Heart of Stone, phim nói tiếng Anh đầu tiên của cô ấy. Mặc dù nổi tiếng <fame> nhưng trên phim trường cô rất khiêm tốn <self-effacing> và hài hước. Có sự duyên dáng trong cách cô ấy thực hiện công việc của mình: tập trung, cởi mở với các ý tưởng và sẵn sàng <willing> chấp nhận rủi ro sáng tạo. Một trong những khoảnh khắc yêu thích của tôi trong phim đến từ màn ngẫu hứng <improvisation> ở cuối một cảnh quay mà cô đã nắm lấy và chạy theo mạch <thread> cảm xúc <emotional>.
Siêu năng lực của Alia là khả năng kết hợp giữa sức hút <magnetism> của ngôi sao điện ảnh với tính chân thực và nhạy cảm <sensitivity>. Với tư cách là một diễn viên, cô ấy tỏa sáng <luminous> và với tư cách là một con người, cô ấy mang đến sự tự tin <assurance> có cơ sở <grounded> và tính sáng tạo <creativity> để tạo nên một ngôi sao quốc tế thực sự <truly>.
Harper là đạo diễn, nhà sản xuất và biên kịch
Jenny Holzer
VIẾT BỞI KIKI SMITH
Lần đầu tiên tôi biết đến Truisms của Jenny Holzer là khi nó được dán <plaster> ẩn danh ở Lower East Side, nơi cả hai chúng tôi sinh sống. Chúng tôi là thành viên của tập thể <collective> nghệ sĩ Colab và đã từng sống trong cùng tòa nhà một thời gian. Jenny đã sử dụng ngôn từ như một cách tuyên truyền ý tưởng và lập luận chính trị <agitprop>. Chúng có tính tuyên bố <declarative>, kích động <inflammatory> và khiêu khích <provocative>. Bà tuyên bố không có tác quyền <authorship> nhưng lại đặt vấn đề về quyền lực của ngôn ngữ. Đó là những lời kêu gào <rant> làm ví dụ tiêu biểu cho <exemplify> tình thế khó khăn <predicament> mà chúng ta đã phải đối mặt ở Thành phố New York vào cuối những năm 70.
Kể từ đó, tác phẩm của bà đã mở rộng về cả hình thức và tiếng nói, bao gồm các nhà thơ, các văn bản của chính phủ được biên soạn và những ngôn từ đa tầng <layered> của các nhà văn quốc tế nổi tiếng <renowned> đề cập đến những vấn đề lớn của thời đại chúng ta. Buổi triển lãm năm 1989 của bà tại Guggenheim là một trong những buổi triển lãm hay nhất mà tôi từng xem, và tôi rất vui vì bà ấy sẽ tổ chức một cuộc triển lãm nữa ở đó trong năm nay. Jenny đã cho phép nghệ thuật của mình phát triển bằng cách đón nhận <embrace> sự hợp tác và công nghệ mới, nhưng sự độc đáo <singularity> của bà với tư cách là một nghệ sĩ vẫn luôn được duy trì và tác phẩm của bà vẫn tiếp tục mang tính cấp tiến <radical>.
Smith là một nghệ sĩ
Colman Domingo
VIẾT BỞI LENNY KRAVITZ
Ngay từ khi mới gặp Colman Domingo, tôi đã cảm thấy anh ấy như gia đình, như một người anh trai. Tôi ngay lập tức <instantly> bị thu hút bởi con người của anh. Anh ấy rất tốt bụng và cởi mở—anh để bạn hòa nhập thực sự với tinh thần của anh ấy. Tôi vô cùng ngưỡng mộ sự chân thực của anh. Anh ấy hoàn toàn trung thực và sống đúng với con người mà anh được tạo nên, và anh làm mọi việc với sự duyên dáng, khiêm nhường <humility> và lòng biết ơn <gratitude>.
Anh ấy cũng tình cờ <happen to V> là một diễn viên tuyệt vời. Các vai diễn trên màn ảnh của Colman rất đa dạng <all over the map> — từ một người nghiện <addict> đang hồi phục <recovery> cho đến nhà hoạt động <activist> dân quyền <civil rights> Bayard Rustin — điều này cho thấy chiều sâu <depth> của anh trong vai trò là một diễn viên và nhà sáng tạo. Nhìn sự nghiệp của anh ấy tiếp tục phát triển thật truyền cảm hứng <inspiring> và tôi rất vui vì cuối cùng anh cũng nhận được sự công nhận <get his flowers>. Tôi tự hào được quen biết anh ấy như một người bạn, một con người và một nghệ sĩ đồng nghiệp <fellow>. Chỉ có một Colman Domingo duy nhất—và anh thực sự <truly> là một trong những người xuất chúng.
Kravitz là một nghệ sĩ âm nhạc từng đoạt giải Grammy và diễn viên
Da'Vine Joy Randolph
VIẾT BỞI UZO ADUBA
Lần đầu tiên tôi xem Da'Vine Joy Randolph biểu diễn là trong buổi xem trước của Ghost the Musical. Sự thoải mái <ease> khi cô ấy trên sân khấu và nội lực mà cô điều khiển <command> trong căn phòng đó thật kinh ngạc. Đó là một cô gái mới tốt nghiệp đại học Yale, tái hiện một vai diễn mang tính biểu tượng. Cô ấy thật phi thường <exceptional>.
Thật thú vị khi giờ đây tất cả chúng ta đều có thể trải nghiệm trọn vẹn <fullness> những gì Da'Vine có thể làm. Màn trình diễn của cô trong The Holdovers như múa ba-lê vậy, rất khoan thai <deliberate> và khéo léo <crafted>. Cô ấy tiếp cận các nhân vật của mình bằng sự chân thành, trung thực và tinh tế, khiến tôi tự hào khi là một diễn viên. Da'Vine sống đúng với chính mình, nắm lấy toàn bộ sức mạnh và sự mềm mại của bản thân, và tôi rất ngưỡng mộ điều đó.
Một trong những lời khen cao quý nhất ở Nigeria là “làm tốt lắm”—đó là khi bạn biết mình đang làm xuất sắc <cook with gas>—thế nên là “làm tốt lắm, Da'Vine, làm tốt lắm.”
Aduba là diễn viên từng đoạt giải Emmy và được đề cử Tony
Lauren Groff
VIẾT BỞI ANN PATCHET
Tiểu thuyết của cô ấy thôi đã là quá đủ. The Vaster Wilds, Matrix, Fates and Furies—những chuyến bay của trí tưởng tượng <imagination> và lặn <dive> sâu vào lịch sử khiến độc giả đọc không dứt đến tận khuya. Bộ sưu tập Florida của cô (bộ sưu tập yêu thích của cá nhân tôi) đã giành được giải thưởng Story Prize. Nhưng Lauren Groff không chỉ là một nhà văn giỏi, cô ấy còn là một công dân <citizen> tốt, truyền niềm tin của mình rằng mọi người nên được tự do đọc những cuốn sách họ chọn tại The Lynx, hiệu sách mới của cô ở Gainesville, Florida. Khi biết tin, tôi đã muốn ngăn cô ấy lại. Tôi muốn khen ngợi <praise> cô. Tôi muốn nói với cô ấy rằng sẽ có những ngày mà vừa làm nhà văn vừa làm chủ hiệu sách sẽ quá bận rộn. Chỉ cần hỏi Louise Erdrich, Emma Straub, Judy Blume, Jeff Kinney, hay hỏi chính tôi là biết. Nhưng niềm vui <joy> khi đưa đúng cuốn sách đến tay khách hàng sẽ bù đắp cho <make up for> tất cả. Một lần nữa, Lauren Groff đang làm một công việc tuyệt vời.
Patchett là tác giả có sách bán chạy nhất
Jeffrey Wright
VIẾT BỞI OCTAVIA SPENCER
Lần đầu tiên xem Jeffrey Wright diễn, tôi đã muốn ngấu nghiến <devour> hết tác phẩm của anh ấy. Đối với tôi, một diễn viên có thể biến mất trong vai diễn là dấu hiệu xác nhận <hallmark> của thiên tài <genius>. Tôi đã tin tưởng anh trong The Hunger Games, Angels in America, và Shaft.
Trong American Fiction, Jeffrey đã diễn tả <capture> cảm nhận của tôi với tư cách là một nghệ sĩ: có những thứ thế giới muốn thấy và những khuôn mẫu <stereotype> mà thế giới mong đợi—và có lòng quyết tâm <determination> thách thức <defy> những kỳ vọng <expectation> đó. Jeffrey luôn thách thức <challenge> những gì xã hội nghĩ rằng một diễn viên Da đen nên hay không nên như vậy. Mặc dù tôi rất yêu thích American Fiction nhưng nó cũng để lại cho tôi một chút cảm giác trống rỗng <hollow> — bởi vì nó phản ánh hành trình mà những người da màu, đặc biệt là người Da đen, phải đối mặt. Jeffrey đã thể hiện <embody> điều đó một cách tuyệt đẹp.
Anh ấy thu hút bạn <pull you in> bằng tâm hồn, qua ánh mắt, qua sự tĩnh lặng <stillness> và sắc thái trong tác phẩm của mình. Nó có thể bùng nổ <explosive>. Nó có thể yên tĩnh. Anh không ngừng <constantly> thúc đẩy bản thân và tạo ảnh hưởng giúp thế hệ diễn viên mới tiến xa hơn.
Spencer là một diễn viên từng đoạt giải Oscar
Fantasia Barrino
VIẾT BỞI TARAJI P. HENSON
Có điều gì đó về Fantasia Barrino khi lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy trên American Idol. Đó là tinh thần và tâm hồn <soul> của cô. Cô ấy đã hát hết mình trên sân khấu đó. Tôi nghĩ, “cô gái này là ai?” Tôi đã bình chọn cho cô hết lần này đến lần khác.
Khi gặp cô ấy nhiều năm sau, tôi biết được rằng cô thuộc cung Cự Giải - ngọt ngào và nhạy cảm <sensitive> nhưng có sức mạnh thầm lặng. Bạn có thể cảm nhận được khi cô ấy xuất hiện, và bạn có thể nghe thấy điều đó qua giọng ca đầy nội lực của cô. Khi hát, cô ấy vượt qua <transcend> tất cả. Giống như cô đi đến một nơi khác và bạn cuốn theo cô ấy.
Fantasia là bằng chứng <testimony> sống cho thấy tất cả chúng ta đều sẽ phải trải qua giông bão. Nhưng khi bão tan, điều gì sẽ xảy ra? Mặt trời ló dạng. Bất cứ điều gì xảy ra tiếp theo với cô đều sẽ rất đẹp đẽ. Cô ấy xứng đáng <deserve> với mọi thứ. Tôi nhìn thấy những điều lớn lao như vậy dành cho Fantasia—khả năng của cô không có giới hạn <the sky's the limit>. Đã đến lúc cô ấy tỏa sáng.
Henson là diễn viên được đề cử giải Oscar
Leslie Odom Jr.
VIẾT BỞI KATE HUDSON
Tôi không hề biết Leslie Odom Jr. vào cái đêm tôi xem anh ấy diễn trên sân khấu với vai Aaron Burr trong vở Hamilton, nhưng màn trình diễn của anh đã gây cho tôi cảm xúc vô cùng mạnh mẽ. Tôi như bị thôi miên <hypnotize>. Tôi không nghĩ rằng nhiều năm sau tôi sẽ làm việc với anh và chúng tôi đã trở thành bạn bè - thậm chí là gia đình.
Leslie tận tâm với nghệ thuật và chuyển đổi linh hoạt giữa âm nhạc, sân khấu và điện ảnh. Những màn trình diễn của anh ấy — bao gồm cả buổi biểu diễn broadway Purlie Victorious gần đây — đều mang lại cảm xúc mãnh liệt <palpable>. Nó giống như vấn đề sống còn, cách anh ấy cống hiến hết mình cho mọi nhân vật.
Leslie cũng hết lòng vì bạn bè và gia đình. Không ai nghiêm túc hơn anh trong việc ôm chặt những người quan trọng đối với mình. Anh ấy là người đam mê <passionate>, đáng kính, một người có đức tin <faith>, một người cha yêu thương và là một người bạn đời tuyệt vời với vợ mình, Nicolette. Tôi không nghĩ có nhiều người trên trái đất này tốt như Leslie. Tôi nóng lòng muốn xem anh sẽ tạo ra tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ nào tiếp theo.
Hudson là diễn viên được đề cử giải Oscar
LaToya Ruby Frazier
VIẾT BỞI LYNN NOTTAGE
LaToya Ruby Frazier là một người kể chuyện hùng hồn <eloquent>, khắc hoạ rõ nét cảnh quan <landscape> và cuộc sống của người dân lao động. Với sự trung thực <honesty> và đồng cảm, những bức ảnh của cô ấy—sắp được trưng bày <display> trong buổi triển lãm cá nhân <solo> tại MOMA (Museum of Modern Art - Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại) ở Thành phố New York—buộc chúng ta phải đối diện với <confront> việc tước quyền công dân <disenfranchisement>, lòng tham của doanh nghiệp và sự thờ ơ <neglect> của chính phủ đã tác động đến đời sống của những người ở các nhà máy ô tô <auto> tại Rust Belt và các tuyến đường thủy độc hại của Flint, Michigan. Cô là một nhà lưu trữ <archivist>, một người chữa lành <healer> và một nghệ sĩ. Tác phẩm của cô ấy ghi lại nỗi lo lắng <anxiety>, vẻ đẹp và thực tế của những người đang thoả hiệp <negotiate> với sự phức tạp <complexity> của cuộc sống bên bờ vực. Các bài luận bằng ảnh được thực hiện nhờ sự cộng tác <collaboration> của những người tham gia <participant>, tạo ra các bức chân dung giàu cảm xúc <searing> phản ánh sự quan tâm và thân mật. Những hình ảnh của LaToya xuyên thấu tính tự mãn <complacency> của chúng ta và yêu cầu ta phải chú ý đến thế giới xung quanh với sự chú tâm và lòng trắc ẩn <compassion>.
Nottage là nhà viết kịch hai lần đoạt giải Pulitzer
Alex Edelman
VIẾT BỞI PHOEBE WALLER-BRIDGE
Trong 15 năm qua, tôi đã có vinh dự <privilege> được chứng kiến Alex Edelman liên tục <consistently> làm khán giả kinh ngạc <dazzle> trong các câu lạc bộ dưới tầng hầm <basement>, ghế sau của taxi, lễ hội hài kịch, phòng bếp của bạn bè và các nhà hát mang tính biểu tượng ở London. Khả năng điều khiển mọi người <have someone in the palm of your hand> của Alex thật tuyệt vời. Vẻ quyến rũ <charm> tinh nghịch của anh ấy truyền tải sự hóm hỉnh <wit> mãnh liệt và thông minh, mời gọi chúng ta đến với những quan sát <observation> của anh cùng niềm hân hoan <glee> như trẻ thơ <childlike> một cách tài tình <masterfully>, ngay cả khi chủ đề anh ấy đề cập thực sự đáng sợ <terrifying>. Không có gì ngạc nhiên khi chương trình lưu diễn Just for Us của anh—nói về những người da trắng theo chủ nghĩa dân tộc <nationalist> phân biệt chủng tộc <racist>, troll trên mạng và chủ nghĩa bài Do Thái <antisemitism>—diễn ra ở sân khấu Broadway vào đầu năm nay, nó đã được ca ngợi <laud> là một trong những tác phẩm hài hước nhất, nhân văn nhất trong nhiều năm . Anh ấy là một nghệ sĩ không thể ngăn cản với góc nhìn <perspective> độc đáo <unique>, người luôn yêu cầu chúng ta suy nghĩ cùng anh chứ không phải suy nghĩ như anh. Anh ấy là một người bạn trung thành <loyal> và rất khiêm tốn <humble>, nhưng trên hết <above all>, anh là một trong những điều hiếm có và đẹp đẽ nhất trong thời kỳ hỗn loạn này - một người lạc quan <optimist>.
Waller-Bridge là diễn viên, nhà sản xuất và biên kịch từng đoạt giải Emmy
James McBride
VIẾT BỞI ETHAN HAWKE
Khi còn nhỏ, bạn mơ ước được gặp một tiểu thuyết gia <novelist> vĩ đại. Bạn tưởng tượng họ là những người tốt bụng, cao quý <noble>, hiểu biết <wise>, thông suốt mọi sự <omniscient>. Khi tôi gặp James McBride, tôi có cảm giác như đang uống cà phê với Leo Tolstoy phiên bản cực kỳ hài hước <hysterically funny> của thế kỷ 21.
James có tất cả những phẩm chất mà người ta mong đợi. Với The Color of Water, The Good Lord Bird, Kill 'Em and Leave, Deacon King Kong, và bây giờ là The Heaven & Earth Grocery Store, sự xuất sắc <excellence> của anh ấy trong nghệ thuật kể chuyện thật phi thường <defy gravity>. Anh viết về những vết thương <wound> sâu sắc của nước Mỹ với tình yêu, sự giận dữ <rage> và trí thông minh bay như chim ưng trong những vòng nhảy <leap> lớn, cưỡi trên những cơn gió vô hình <invisible> của lịch sử.
Khi sản xuất limited series The Good Lord Bird, tôi biết rằng James cũng là người bạn mà bạn mơ ước có được. Khi mọi thứ trở nên khó khăn, anh ấy không bao giờ đánh mất khiếu hài hước <humor>, sự sáng suốt <wisdom> và khả năng giao tiếp tốt của mình.
Nếu James là một trong những nghệ sĩ có ảnh hưởng <influential> nhất ở Mỹ thì sẽ là niềm hy vọng lớn lao cho nước Mỹ.
Hawke là diễn viên, biên kịch và đạo diễn được đề cử giải Oscar
Brooks Headley
VIẾT BỞI DAVID CHANG
Trước khi làm đầu bếp, Brooks Headley là một tay trống. Theo dõi hành trình của anh ấy từ các câu lạc bộ nhạc punk hardcore, đến các căn bếp cao cấp, cho đến đi đầu trong đổi mới <innovation> ẩm thực <culinary> là xem xét lại không chỉ cách chúng ta nhìn nhận về nấu ăn mà còn cả cách tất cả chúng ta có thể thể hiện bản thân tốt hơn. Nhà hàng Superiority Burger ở Thành phố New York của anh, tập hợp một đám đông pha tạp <motley> cùng có trải nghiệm ăn uống chung không giống bất kỳ nơi nào khác. Thực đơn — cái mà tôi do dự <hesitate> không biết có nên gọi là “đồ ăn chay” không vì nó nghe có vẻ quá hạn chế <restrictive> — là một bức tranh <canvas> năng động <dynamic> về những sản phẩm tươi ngon nhất ở chợ nông sản. Món burger cùng tên <namesake> tuyệt hảo. Bánh focaccia của anh ấy xuất sắc. Còn gelato thì ngon quá thể. Đối với tôi, Brooks là hiện thân người Mỹ của shokunin Nhật Bản: một nghệ nhân đích thực, cách tân <innovative> và tận tâm <dedicated>. Nhà hàng của anh thách thức quan niệm <notion> của chúng ta về điều gì tạo nên ẩm thực tuyệt vời và nơi bạn có thể tìm thấy nó. Anh ấy đã tác động đến cuộc đối thoại toàn cầu về tính bền vững và đạo đức <ethics> trong thực phẩm, đồng thời chủ động tránh sự chú ý <spotlight>. Brooks hạnh phúc nhất khi làm việc ở phía sau. Suy cho cùng, tâm hồn anh là một tay trống.
Chang là chủ nhà hàng <restaurateur>, tác giả sách và người làm podcast
Comments